“Bức xúc”, “sự cố” v.v… qua Lăng Kính của “1984”, George Orwell

Trong “1984”, George Orwell đưa ra sự kiện, bần cùng hóa ngôn từ để tạo ra trạng thái lơ láo “bất tỉnh nhân sự” trong suy nghĩ của dân chúng — và qua đó góp phần tiêu diệt sức phản kháng và tăng cường sức chịu đựng, chấp nhận số phận của họ.

Trích:

“Every year fewer and fewer words, and the range of consciousness always a little smaller. Even now, of course, there’s no reason or excuse for committing thought crime. It’s merely a question of self-discipline, reality-control”.

1984

— Mỗi năm ngôn từ mỗi giảm, và sự quan tâm đến những vấn đề xã hội của dân chúng cũng giảm dần!

Một thí dụ ông đưa ra là các từ liên quan đến “tốt“: good, excellentsplendid.

Theo năm tháng, thì những từ “không rõ nghĩa” và “xa xỉ” là excellentsplendid sẽ bị loại bỏ.

Đọc đến đây, không thể không nghĩ đến hai từ “bức xúc” và “sự cố” được sử dụng một cách cục mịch ( kềm chế dữ lắm mới ngưng ở “cục mịch”! ) ở Việt Nam!

Dù biết hai từ này có trong tiếng Việt từ lâu. Nhưng cách sử dụng ngày hôm quả thật thể hiện một sự lơ láo của quần chúng, và theo phân tích của George Orwell, thì đó chính là một sự tẩy não có kế hoạch của v+.

Tất cả những loại tai nạn lớn nhỏ đều được cho là “sự cố”!

  1. Xe đạp cán đinh lủng bánh cũng là “sự cố”!
  2. “Sự cố môi trường biển” — tàu+ nó bỏ thuốc độc tiêu diệt biển Việt Nam, không biết bao nhiêu con người phải thân sơ thất sở mà cũng chỉ là “sự cố” giống như xe đạp lủng bánh?

    Phải gọi là “đại thảm họa” mới đúng!

    “Đại thảm họa môi trường biển” vs “sự cố môi trường biển” — có khác nhau không?

Tất cả các loại cảm xúc, bực bội, giận dữ, phẫn nộ v.v… đều được diễn tả một cách cục mịch bằng “bức xúc”!

  1. Xe đạp cán đinh, lủng bánh, phải dắt bộ:

    Cảm thấy vô cùng “bực bội”!

    Cảm thấy “bức xúc”! ( vì kẻ nào vô tình đánh rơi cây đinh! )

    Tôi không quen sử dụng “bức xúc” nên cảm thấy cục mịch, chứ trong trường hợp này, chắc nó cũng không sai?

  2. Biển chết, không ra biển đánh cá được. Ở nhà, vợ đẻ, con đau, tiền lời ngân hàng đáo hạn!

    — Tôi cảm thấy “bức xúc” vì tàu+ giết biển Việt Nam.

    “Bức” cái con tự do chứ “xúc”!

    Văn hoa thì phải phải nói là “phẩn nộ”!

    Nôm na mách qué kiểu Nam Kỳ thì phải gào lên là “nổi điên”!

Sử dụng đúng chữ trong trong đúng hoàn cảnh có thể khiến cho người ta có những hành động tích cực: điều này vô cùng nguy hiểm đối với các chế độ chính trị độc tài toàn trị!

04/06/2018.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: