Truyện ngụ ngôn – Con Dacosa bị bịnh. Tác giả: Từ Liên.
Ông Aesop có một câu chuyện ngụ ngôn rất nổi tiếng có tên là: “Con sư tử bị bịnh”.
Câu chuyện đó như sau:
Sư tử là chúa tể rừng xanh, nó thường xuyên bắt nạt những con thú nhỏ bé khác trong khu rừng. Những con thú nhỏ yếu ớt, nhỏ bé, hiền lành không dám gì chống lại con sư tử to lớn, hung dữ.
Một bữa nọ, trời nóng nực, con sư tử già thấy mệt mỏi, nó đói nhưng không muốn ra ngoài kiếm ăn, Nó liền nghĩ ra một kế để “Bữa tối tự đến với mình mà mình chẳng phải tốn chút công sức nào cả”.
Con sư tử trở vô trong nhà thay một một bộ đồ Pyjama kiểu của bịnh nhân, nét mặt tỏ ra mệt mỏi và yếu ớt, toàn thân nó run rẩy … Tin đồn lan nhanh, chẳng mấy hồi, lũ muông thú tập trung trước cửa nhà nó. Lúc đầu, chúng cẩn trọng đứng xa nhìn nó. Sư tử chờ cho tất cả các con thú nhìn thấy bộ dạng yếu ớt, bịnh hoạn của nó, rồi nó thở dài đi vô nhà nằm lên giường đắp mền.
Các loài thú tự nhiên thấy cảm thương cho nó. Có một vài con nói với nhau: ông ấy bịnh rùi, chúng ta nên tới thăm ông ấy, dù gì ổng cũng là chúa rừng …
Chỉ có mỗi con Cáo là tiếp tục quan sát và mỉm cười ranh mãnh … Nó nói với các con thú khác: Các bạn hãy cẩn thận nha, Sư tử có thể ăn thịt chúng ta đó …
Có một vài con thú khác đồng tình và bỏ đi.
Trong khi các con vật khác đang lưỡng lự thì Con Bò muốn tỏ sự dũng cảm của mình liền nói: Đúng là đồ nhát gan. Ông Sư tử đang bị bịnh và tôi sẽ đi thăm ổng.
Nói rồi con Bò vô thăm con sư tử. Sau đó, con bò hổng khi nào quay trở ra nữa.
Rồi xuất hiện tin đồn là con Bò được con sư tử tiếp đãi long trọng và cám ơn lòng tốt của con Bò…
Bữa sau, con Heo bắt chước con Bò, và nó cũng không trở ra …
Bữa sau nữa, Con Dê, rồi con Vịt, con Thỏ lần lượt vô thăm con sư tử, không thấy có con nào trở ra hết.
Chỉ có con cáo vẫn chưa chịu bước vô hang thăm con Sư tử. Nó vẫn đứng thật xa ngôi nhà. Tuy nhiên, để không thất lễ với con Sư tử, nó đứng từ xa hỏi …
Thưa ông Sư tử, ông có khỏe không ạ?
Từ trong nhà, con sư tử nói yếu ớt vọng ra ngoài: Ta mệt lắm, cáo ơi, sao anh không bước vô đây thăm ta, hỡi bạn của ta?
Con cáo vẫn đứng ở ngoài cửa, nó dõng dạc đáp lời con Sư tử:
Bởi vì tôi không phải là kẻ bắt chước những con vật khác thưa ngài. Tôi đã nhìn thấy rất cả những dấu chân đều bước vô nhưng tôi không hề thấy có dấu chân nào ĐI RA cả.
Vậy là, nhờ vào sự quan sát sắc bén, Cáo nhận ra tất cả các con vật khác đều đi vô trong hang và trở thành bữa ăn cho con Sư tử, nó quyết định không bắt chước đám thú đó….
Bữa nay, ở khu rừng xứ Đông Lào, muông thú từ gần thế kỷ nay bị cai trị và bóc lột bởi một chúa tể rừng xanh tên Dacosa cùng bè lũ của nó, cũng đang nhìn thấy câu chuyện ngụ ngôn trên được lặp lại. Vì trong bối cảnh mới và ở khu rừng khác nên câu chuyện được đặt tên là: Con Dacosa bị bịnh.
Nguyên nhân là có một đại nạn bệnh dịch từ nhà láng giềng bốn tốt mười sáu chữ vàng lan tá lả mọi nơi trên thế giới rồi lan tới khu rừng Đông Lào, toàn bộ khu rừng bị phong tỏa, các con thú không thể đi kiếm ăn được ở những khu vực kiếm ăn truyền thống của nó, chúng được ra lệnh phải ở trong nhà. Các con thú khổ sở quá kêu trời.
Tuy nhiên, có những con thú rất chủ động và lanh lẹ, chúng tìm cách làm quen với môi trường mới, mở các đường ngõ, hẻm, địa đạo để giúp chính mình và đồng loại của mình.
Trong khi đó, cảm thấy rối bời và bất lực bởi cảnh bệnh dịch nguy hiểm lan tràn không thể kiểm soát, Con Dacosa không biết xử lí thế nào cho hợp lý, nó bèn giả bịnh, nằm rên hừ hừ trong trụ sở lộng lẫy của nó. Nó và toàn bộ bộ máy của nó đã được chích thứ vaxin xịn nhất do kẻ thù của nó ở một khu rừng khác viện trợ. Nó cũng đã chuẩn bị nhiều sơn hào hải vị đến nỗi ăn cả năm chưa hết, nên nó cứ bình thản mặc đồ bịnh nhân và nằm trong phòng máy lạnh nghỉ ngơi, tránh dịch bịnh.
Nó giao bộ Truyền thông của nó nhắn tin tới tất cả mọi số điện thoại của muông thú trong rừng Đông Lào: Tui đang bịnh nặng lắm, đề nghị chung tay giúp đỡ Dacosa và khu rừng vượt qua bịnh dịch bằng cách nhắn tin đóng tiền, số lần đóng là vô giới hạn.
Nó giao bộ Giao thông vận tải: Tăng tiền xăng dầu lên, ngân khố sắp cạn rồi.
Nó giao bộ Công Thương: Đóng cửa chợ truyền thống lại, bắt muông thú ra siêu thị nó chỉ định mua đồ.
Nó giao Công ty Điện lực: Tăng tiền điện lên, kinh tế ngừng trệ thì sẽ thiếu hụt tiền.
Nó giao bộ Y tế: Bắt toàn muông thú đi xét nghiệm, nhưng phải đóng tiền. Ai bị bịnh thì cứ bắt vô khu cách li nhưng phải bắt họ trả tiền.
Nó giao bộ Ngoại giao: Gởi thông tin đến Khúc ruột ngàn dặm ở các khu rừng nước ngoài, nhờ họ cứu trợ gấp cho rừng Đông Lào…
Nó lên các phương tiện truyền thông gào lên: Mong các muông thú thông cảm, chung tay với lãnh đạo khu rừng, chịu hy sinh lợi ích bản thân để khu rừng khỏi bịnh.
Các muông thú khác thấy nó yếu ớt như sắp chết, lại thấy nó nhún nhường kêu gọi, cảm ơn, liền sanh lòng thương hại, những con thú nghèo nhất và ít học nhất thực sự là những người dễ mủi lòng, và dễ bị lừa nhất…
Muông thú tranh nhau nhắn tin đóng tiền cho quỹ mua vaxin phòng chống bịnh dịch, giúp đỡ nhau để vượt qua bịnh dịch.
Muông thú kiều bào ở các khu rừng khác thấy bà con mình khổ quá, cũng quyên góp gởi tiền về, các bác sĩ, các nhà nghiên cứu muông thú ở trong và ngoài khu rừng cũng hăng hái đóng góp ý kiến trên các diễn đàn…
Phải nói là cái tài sản ngầm trong muông thú rừng Đông Lào cũng lớn thiệt, phải nói là cái tấm lòng dành cho quê cha đất tổ của họ mạnh mẽ thiệt.
Chỉ trong ít ngày, hàng chục ngàn tỷ đồng được quyên góp qua nhiều hình thức khác nhau. Phần mà con Dacosa hứa sẽ mua vaxin, nó đem gởi ngân hàng lấy lời…
Trên các phương tiện truyền thông, con Dacosa tung tin đồn có gói hỗ trợ cho dân 63 ngàn tỉ, 26 ngàn tỉ… vân vân, muông thú thấy tạm yên tâm…
Dịch bịnh vẫn lan tràn mà không có trợ giúp nào tới như lời hứa, toàn bộ muông thú dần dần kiệt sức, chết đói, chết khát, chết mòn vì bịnh dịch. Họ chỉ được nhận đồ ăn là lời hứa hão, và được nhận vaxin, tiền trợ cấp trên ti vi, báo đài…
Trong khi đó, mấy con át chủ bài cùng với con Dacosa cười hể hả bên bàn nhậu ê hề của chúng trong trụ sở ngầm lộng lẫy… Chúng nói với nhau.
Cái bọn muông thú xứ Đông Lào này ngu thiệt luôn, chúng không bao giờ đọc truyện của ông Aesop hay sao đó. Sao chúng không thấy tất cả mọi thứ chỉ có ĐI VÔ và chưa có cái gì ĐI RA vậy ta?
Quả thiệt là:
Tiền dân đóng vô mua vaxin, đã được mang vô gởi ngân hàng lấy lãi, dân đang phải trả tiền xét nghiệm và các khoản tiền cách li bằng tiền túi của dân.
Các nhà khoa học đã đóng góp rất nhiều ý kiến hữu hiệu, nhưng cuối cùng thì vẫn chỉ có ý chỉ của con Dacosa là được thi hành…
Thuế dân vẫn đóng không thiếu một đồng, điện, nước, xăng vẫn trả đủ, mà chưa thấy có đồng hỗ trợ nào tới với dân chúng…
Chánh phủ nào nhân dân đó. Chánh phủ là sư tử thì phải chăng Dân nên học cách làm Cáo đi thôi!
Tác giả: Từ Liên.