Quan chức Đảng và nỗi khổ mùa dịch bệnh. Tác Giả: Từ Liên.


Đảng ra lệnh cho tay sai ngồi coi phản động nói trên mạng, còn nhiều gấp mấy lần phản động ngồi coi họ. Họ dựa vào những gì phản động làm và phản ứng của người dân rồi mới quyết định hành động hay không. Đừng có mà nói phản động làm việc vô ích.

Hổm rày, bà con trên mạng la lối than thở về tình hình dân đen với dân đỏ nhiều quá… Đụng tới chỗ nào người ta cũng chỉ có kêu than, và chửi bới. Nhiều người dân còn tỏ ra mất kiên nhẫn, chửi luôn cả cán bộ ở các trung tâm y tế khi được mời chích vaxin Tàu. Ở các cửa ngõ Sài Gòn, người ta gầm gừ với cán bộ canh chốt, ngăn không cho người ta về quê, mà cũng không phát cho người ta tiền trợ cấp, hay lương thực thực phẩm. Cả Sài Gòn rần rần, tưởng chừng như sắp có nổi loạn tới nơi.

Các quan nhà Đảng khệnh khạnh vác loa ra chốt kiểm dịch, kêu gọi bà con bình tĩnh, bà con cứ làm như quan chức người ta không khổ vậy, họ có nỗi khổ riêng của họ, chỉ là họ không thể nói ra cho bà con hiểu mà thôi, bà con cứ nhất định không chịu cảm thông với họ, thì đất nước tới ngày nào mới thái bình, thịnh vượng được .

Đại loại, quan biểu, Bà con ơi, có đói, có khổ tới mấy bà con cũng phải biết quên bản thân mình đi mà nghĩ cho Đảng, cho lãnh đạo chớ. Thi hào có trí tuệ đỉnh cao tầm cỡ vũ trụ là ngài Tố Cáo cách đây gần nửa thế kỷ đã từng viết: “Trái tim anh đó – Rất chân thật chia ba phần tươi đỏ: Anh dành riêng cho Đảng phần nhiều – Phần cho thơ, và phần để em yêu…”… Còn mới đây, Bí Thư Thành Quỷ [ Phát âm đúng giọng miền Nam nha ] Sài Gòn Nguyễn Thiện Nhân đã khuyên bà con: ‘Những lúc khổ cực, hãy nghĩ tới Bác Hồ’, mà sao bà con hổng nghe lời chi hết vậy. Nếu có đói, khổ, con cháu thất học, bị cướp đất, cướp nhà, không còn chỗ ở, bị coi như con vật, thì bà con dắt con cháu ghé ngang tượng đài Bác Hồ trước Nhà Hát Lớn thành phố ngắm tượng Bác, ngủ luôn ở đó, đảm bảo bà con no nê, ngủ ngon, người Việt vốn quen sống bằng tinh thần rồi mà.

Bà con có biết dịch bịnh như vầy, quan chức và Đảng viên cũng khổ dữ lắm không? Đọc kỹ báo Đảng một chút, bà con mới thấy trong đại dịch này, quan chức Đảng cũng bị uýnh cho liểng xiểng, chỉ có điều, đám này không bị bệnh dịch uýnh, không bị dân uýnh, không bị đói khổ uýnh, mà bị Đảng và đồng chí “con chí cắn đôi, củ khoai xẻ nửa” uýnh. Mà cứ nói cho lẹ, ngoài mấy đồng chí nằm cùng mền, biết mền có rận chỗ nào, nên mới giăng bẫy được nhau, chớ dân thường thì lấy cái quần què gì mà uýnh được các đồng chí ở trong nhà biệt phủ, có bẹc giê gác cửa mấy lớp.

Để kể bà con nghe nỗi khổ của quan chức mùa dịch bệnh.

Nỗi khổ thứ nhất, nhà máy, công xưởng, quán ăn, trung tâm thương mại, các loại hình buôn bán, đồng loạt đóng cửa, tiền bảo kê một tháng bình thường thu vô biết bao nhiêu, nguồn máu chính thức của các quan chức, giờ tự nhiên không hút được nữa, hoặc hút được chút éc, mà công sở nào cũng đầy rẫy côn trùng các thể loại, nên phải cắn xé nhau giành miếng ăn, mấy quan ở tầng thấp nhất phải chấp nhận hạ giá nhân phẩm một cách thảm hại, nhảy vô ăn tranh cả đồ cứu trợ lẫn cả tiền cứu trợ của dân nghèo. Họ sẵn sàng làm đủ thứ nghề để moi được tiền của dân trong thời kỳ này, bao gồm cò mồi khu cách ly, cò mồi các chuyến xe 0 đồng [ nhưng thu tới 2-3 triệu đồng / người ], cò mồi ở lò thiêu xác, cò mồi quan tài…

Mà cái vụ hụt thu đó vẫn chưa khổ, dù gì thì quan lớn quan nhỏ cũng ăn lai rai trong nhiều năm rồi, không tích lũy được nhiều thì cũng đủ sống vượt qua bệnh dịch, hàng tháng vẫn có lương đều đều, muốn chết liền cũng khó.

Khổ nhất là nhà nghỉ, khách sạn, nhà hàng “ngầm”, bia ôm, karaoke, sân Golf và những khu nghỉ dưỡng khác tự nhiên cũng phải đóng cửa. Cái này thiệt là vô lý đối với một cái nước mà người ta dạy dân sống bằng tinh thần, biểu người ta ăn ít đi, người ta còn ráng chịu được, nhưng phải cho người ta thoải mái về mặt tinh thần chớ, sao mấy cái chỗ có thể an ủi, vỗ về tinh thần cho những con người cả đời đau khổ vất vả vì dân tộc lại bị đóng cửa. Cái này, Đảng thiệt là sai, là Đảng ra tay tàn phá văn hóa xã hội chủ nghĩa, Đảng đừng có trách vì sao quan chức của Đảng lại làm loạn. Mà cũng nhờ các anh Đảng viên muốn làm loạn này cạnh tranh với nhau quyết liệt, mà dân tình mới được mục kích nhiều chuyện cười ra nước mắt.

Mở màn cho cuộc thi Học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức Bác Hồ trong mùa đại dịch, các đồng chí Đảng viên đã hăm hở tham gia chương trình tìm kiếm “Người Giấu Mặt” [ Chương trình giải trí trên VTV6 ], lập tức đã kiếm ra anh bệnh nhân ca covid số 21. Ảnh cũng còn xuân xanh, 61 tuổi, đặc biệt ảnh có chân ở trong Hội đồng Lý Luận Trung Ương, nghe nói ảnh có 4 căn nhà mặt tiền liền nhau ở một trong những quận đắt đỏ nhất ở đâu đó gần lăng Bác Hồ. Ảnh than ảnh ít nhà quá, ở chật chội, nên ảnh mua thêm mấy cái chung cư cao cấp để nghỉ dưỡng, nhân tiện, cho sugar baby của ảnh ở ké. Ảnh đi máy bay từ nước ngoài về, ngồi gần một ca covid, xuống sân bay, ảnh không ghé về nhà, mà ảnh ghé phòng gym, đi sân golf, rồi ghé qua chung cư cao cấp “tập thể dục” tiếp với sugar baby, rồi ảnh mới về nhà với vợ già con thơ…

Ảnh làm đúng lời Bác Hồ dạy “Khỏe là yêu nước”, nhưng mà, ai biểu anh khỏe quá sức, nên đồng chí của ảnh hận, hè nhau lôi cổ anh ra coi anh có khỏe thiệt không. Ai dè, vừa gặp ánh sáng, ảnh dúm dó người lại như một con trùn sống trong lòng đất lâu, giờ không chịu nổi ánh sáng trong lành, hên mà cụ Tổng sợ mất mặt Hội Đồng Lý Luận Trung Ương nên phải tìm mọi cách mà cứu ảnh. Ảnh mà có mệnh hệ gì thì ai mà dám can đảm bước lên trước trăm đại biểu, hàng ngàn Đảng viên, mà hùng hồn giảng về đạo đức của Đảng, của Bác Hồ. Nói gì thì nói chớ, người có khả năng nói hùng hồn trước công chúng những thứ mà chính bản thân mình cũng không hiểu gì hết, cũng là hàng hiếm lắm, phải được bảo vệ theo chế độ “MẬT”.

Mà công nhận ảnh mở hàng mắc thiệt, sau đó thì những quan chức Đảng cấp lớn cấp nhỏ cũng ùn ùn noi gương ảnh, theo nhiều cách khác nhau vô cùng sáng tạo. Ai mà biểu quan chức Đảng đầu óc lạnh lùng, xơ cứng, thiếu sáng tạo, chắc chắn là do ít đọc thời sự.

Liệt kê tạm ra ở đây nhen:

  1. Chủ tịch xã xin nghỉ việc sau khi bị tố có clip “nóng” với nữ Chủ Tịch Hội Nông Dân [ Người Lao động online, 07/2020 ].
  2. Chủ tịch MTTQ xã vào nhà nghỉ với vợ người khác nói “để bàn công việc” [ Giao Thông online, 12/2020 ].
  3. Chơi golf giữa mùa dịch, Giám đốc Sở Du lịch Bình Định thành F1 [ Vietnam.net 8/2021, F0 là một nữ phục vụ trong sân golf ].
  4. Cách chức phó giám đốc Sở Kế hoạch và đầu tư Thái Nguyên sàm sỡ nữ nhân viên [ Tuổi trẻ online, 08/2021 ].
  5. “Đi xem đất” [ với nữ cán bộ đồng nghiệp ] khi đang chống dịch, Trưởng Ban Kinh Tế-Ngân Sách HĐND tỉnh Phú Yên bị xử phạt [ Công an nhân dân, 08/2021 ].

….

Danh sách này mới là một phần nhỏ thôi nha, kể nữa thì hết cả ngày, 800 tờ báo cũng chẳng đủ chỗ mà in danh sách những tên tuổi của đỉnh cao trí tuệ này.

Chuyện này phổ biến tới mức, nhiều tờ báo lề phải cũng chịu khó ngồi tổng kết được vài loại lý do quan trọng khiến các cán bộ Đảng [ dân thường không có cửa và không được kể ra ở đây nhen ] phải vào nhà nghỉ với nhau, chắc là để mấy anh em đồng đội biết trước mà đề phòng. Mà tuyệt nhiên không có ai rảnh mà kéo nhau vào nhà nghỉ để “giải trí” hay “có ý đồ không lành mạnh” đâu nhen, toàn là vào để bàn công chuyện, để học hỏi [ đạo đức ] lẫn nhau, để chữa bệnh cho nhau, đồng chí đồng đội thương yêu nhau đúng lời Bác dậy, dân không biết làm theo mà ngồi đó càm ràm cái gì.

Nghe các tờ báo này liệt kê các lý do nè: Vào nhà nghỉ để chữa bệnh sốt rét; Vào nhà nghỉ để đưa thuốc hạ men gan; Bí thư Huyện ủy vào nhà nghỉ để hỏi thăm sức khỏe nữ cán bộ; Vào nhà nghỉ để tâm sự cho tiện; Vào nhà nghỉ để… “đặt cọc tiền mua đất” [ https://kenh14.vn/can-bo-giao-vien-vao-nha-nghi-voi-nhung-ly-do-ky-la-tu-hoi-tham-suc-khoe-chua-sot-ret-cho-toi-dat-coc-mua-dat-20190418184655015.chn ].

Tờ Tienphong.vn thêm vô: Trưởng phòng giáo dục cho cô giáo mượn tiền tại nhà nghỉ; CSGT vào nhà nghỉ với cô giáo mầm non để “tâm sự”; Chủ tịch xã vào nhà nghỉ với góa phụ trẻ vì “đau bụng” [ https://tienphong.vn/nhung-vu-can-bo-vao-nha-nghi-cung-nguoi-khac-gioi-vi-ly-do-troi-oi-post1105603.tpo ].

Mà nghe giang hồ đồn, không biết mấy anh chị đó bàn nhau coi đất đai lớn cỡ nào, hay đau bệnh nặng cỡ nào, nhưng mà trường hợp nào lúc các cán bộ đồng chí đồng đội ập vô tóm, thì anh chị nào cũng đang trong tình trạng nóng sốt hầm hập, mùa hôi túa ra khắp người, dù ở trong phòng máy lạnh, mà họ sốt cao tới nỗi không mặc được quần áo, anh chị nào còn kịp thời gian mặc để đón tiếp các anh em cho lịch sự một chút thì trang phục của họ cũng trong tình trạng hết sức nghèo khổ, xộc xệch, thiếu vải, mà tóc tai họ thì rối bù lên, cứ như là họ vừa mới uýnh nhau dữ dội vậy, ai nấy bầm dập tơi tả, kinh hãi thật.

Các anh công an khu vực nhìn họ mà sợ chết khiếp phải la làng. Chết cha! đau bệnh nặng vầy thì các anh chị phải tới bệnh viện chớ, sao lại vô chỗ này, có phải nhà nghỉ nào cũng có bác sĩ trực chữa cho các anh chị đâu? Các anh chị học tới mấy bằng đại học, mấy bằng tiến sĩ, lý luận Đảng các thể loại, mà sao kiến thức lại còn nông cạn thế? Mà các anh các chị lớn rồi, có học thức, có chuyện gì bất đồng ý kiến với nhau thì cũng nói chuyện nhẹ nhàng với nhau thôi chớ, các đồng chí uýnh nhau tơi bời kiểu này có ngày thiệt mạng, ai chịu trách nhiệm, toàn là người có vợ con / chồng con rồi mà không biết tiếc thương tính mệnh của mình là sao? Thôi, tôi chỉ phạt nhẹ các anh chị mấy củ thôi, dù gì chúng ta cũng là cán bộ nhà nước, đồng hội đồng thuyền, để các anh chị còn về đi khám chữa bệnh với đi mua đất, không người ta mua hết đất thì lấy gì con cháu các anh chị sống?

Đó! AK47 ơi! Dư lận viên ơi! Cố lên! Cố nữa lên! Mấy em cứ vừa chửi dân phản động xong, thì ngay hôm sau, hàng loạt báo của Đảng lại đăng bài nói ngược lại mấy em như vầy, làm sao mấy em có cửa mà chiến thắng phản động đây? Có phản động nào nó đủ tầm cỡ làm mấy chuyện này không? Có phản động nào mà nhận được mật báo mà có thể phục kích được mấy chuyện này không? Phản động người ta lo đi làm ăn đàng hoàng rồi, ngồi làm mấy chuyện khai dân trí cũng kiệt sức rồi, thời gian đâu mà đi tập gym ở phòng tập, tiền đâu mà vô nhà nghỉ, mà đi coi đất đai. Nếu không phải người của Đảng, ghen ăn tức ở với nhau, khui nhau ra thì phản động nào nó chui vào tận gầm giường của mấy anh chị này mà lôi mấy chuyện này ra ánh sáng vậy? Báo lề phải của các anh chị khoe nhau cả đó nhen, còn nguyên bài, còn nguyên đường link, đừng có nói phản động bịa chuyện mà có ngày chuẩn bị bịch đi mà lượm răng đó nhen. Phản động chỉ không đủ khả năng nói láo, vu oan giá họa cho người khác thôi, chớ còn mấy việc khác thì phải coi lại nhen.

Đó, có ai còn nói quan chức Đảng thì không khổ vì bệnh dịch nữa hay không? Có quan chức nào còn nói chưa thấy hậu quả của bệnh dịch nữa không?

Ngoài nỗi khổ của quan chức mê bàn công chuyện trong nhà nghỉ, thì mùa này là mùa nhiều quan chức vẫn nằm trên đống tiền mà ăn không ngon, ngủ không yên, lo sợ bất thình lình bị đem ra làm “củi” cho cụ Tổng đốt lò.

Không biết có phải do cụ già quá rồi lú lẫn hay không, hay do cụ bực mình, cụ già rồi, ăn không được bao nhiêu, tiền thì mấy đời xài không hết, mà cái đám tham quan nhà cụ nó cứ nhai rào rạo đủ thứ trước mặt cụ, từ lương thực thực phẩm tới đất đai, rừng rú, từ hàng hóa thiết yếu, tới tã bỉm em bé, băng vệ sinh phụ nữ, mạnh thằng nào thằng đó vơ vét tới kiệt sức dân, đào tài nguyên tới ăn vào long mạch của đất nước, không giữ chút thể diện nào cho cụ hết, mà cụ thì giờ đã tuyên bố trước toàn dân rằng cụ coi danh dự mới là điều thiêng liêng nhất. Cụ mà không làm nghiêm lên thì tới lúc cụ chết, trên Facebook của Đảng, toàn dân nó lại toàn thả icons mặt cười Haha như đám tang của mấy lãnh tụ Đảng trước đó, thì hương hồn cụ chỉ có nước mà xuống thẳng tầng cuối cùng của địa ngục.

Thế là cụ phải còng lưng đi nhóm lại mấy cái lò đã nguội lạnh. Sơ sơ từ đầu mùa dịch:

Tháng 5/2020, cụ Tổng giơ cao đánh khẽ, triệu tập thanh củi là anh nguyên Thứ Trưởng Bộ Quốc Phòng Nguyễn Văn Hiến, do đã có những vi phạm, khuyết điểm rất nghiêm trọng trong thời gian đương nhiệm [ Giải thích sơ cho bà con hiểu từ ngữ của Đảng, nếu họ nói là thiệt hại rất nhỏ thì là khoảng vài chục tỉ, thiệt hại vừa vừa thì khoảng đơn vị trăm tỉ, thiệt hại nghiêm trọng là đơn vị ngàn tỷ, thiệt hại rất nghiêm trọng là đơn vị chục ngàn tỉ đổ lên ]. Anh này là dân hải quân, nghề chánh của ảnh là đi bán cả biển đảo lẫn đất liền, vốn không phải là sở hữu của ảnh, cho bất cứ ma quỷ trong, ngoài nước nào có tiền mua.

Tháng 4/2020, đảng thay mặt cụ trao quyết định “Thanh củi vĩnh viễn” cho anh Nguyễn Bắc Son ( cựu Bộ trưởng Bộ Thông Tin và Truyền Thông ) bị về tội “Vi phạm quản lý đầu tư công gây hậu quả nghiêm trọng” và tội “Nhận hối lộ”. Đảng nói, dù là ảnh ăn hối lộ có mấy triệu đô la Mỹ thôi, số này chẳng nhằm nhò gì với Đảng, nhưng ảnh lại ăn mảnh một mình, Đảng không thể tha thứ được cái thứ đồng đội bất lương đấy. Cắt chức xong anh Son, Đảng mời một anh khác lên thay với tâm hồn còn trong sáng, chói lọi hơn cả anh Son nữa.

Anh Trương Minh Tuấn, khi thay anh Son làm tới Bộ Trưởng Bộ Thông Tin – Truyền Thông vẫn còn ngây thơ như trẻ em. Lúc người ta chất vấn số tiền 200,000 [ hai trăm ngàn đô la Mỹ ] anh Vũ Nhôm đưa ảnh, ảnh thật thà nói: “Lúc đầu tôi tưởng 200,000 USD là quà mừng tôi lên chức Bộ trưởng” [ https://thanhnien.vn/thoi-su/bi-cao-truong-minh-tuan-luc-dau-toi-tuong-200000-usd-la-qua-mung-len-bo-truong-1160061.html ]. Toàn dân Việt Nam chắc ai cũng ước được trong sáng, hồn nhiên như ảnh hết.

Tháng 7/2020, Đảng lại kiếm được cho cụ hai thanh củi mục nát là ông Vũ Huy Hoàng, cựu Bộ trưởng Bộ Công Thương, và bà Hồ Thị Kim Thoa, cựu Thứ trưởng Bộ Công Thương, hai thanh củi này can tội vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản nhà nước gây thất thoát lãng phí, liên quan tới khu đất “vàng” ở Sài Gòn. Vậy mà hổng biết Đảng làm ăn thế nào, lúc thông báo truy tố thì chị Thoa đã cao chạy xa bay làm dân xứ tư bản rồi, làm anh Hoàng ảnh hận gần chết.

Tháng 12/2020, anh Nguyễn Nhật Cảm ( cựu Giám Đốc Trung Tâm Kiểm Soát Bệnh Tật Hà Nội ) bị tuyên thành củi mới, ảnh phạm tội “Vi phạm quy định về đấu thầu gây hậu quả nghiêm trọng”, liên quan đến việc lợi dụng tình hình dịch nâng khống giá máy xét nghiệm covid. Mà thiệt tình, ảnh không nâng thì lấy gì mà chia cho anh em bạn bè đồng chí ăn. Ai cũng hiểu là ảnh chia không đều sao đó, chọc giận đồng đội khó tánh, nên họ mới làm bộ giận lẫy anh chút thôi. Sau khi đồng đội ảnh khích động phong trào cùng nhau giận lẫy trong các bệnh viện khác, thì người ta lôi ra được chừng một chục ông giám đốc, phó giám đốc ở các bệnh viện khác với cùng một tội danh, lợi dụng bệnh dịch nâng giá các thiết bị y tế các thể loại khác nhau, đảm bảo xử tới hết dịch cũng chưa hết. Dân chúng tha hồ có kịch hay mà coi.

Ngoài ra, còn các anh hùng thời kỳ đổi mới như các anh chị trong ngành ngân hàng, dầu khí, tiêu biểu như anh Đinh La Thăng, anh Nguyễn Bắc Hà [ đã về với Bác ], anh Nguyễn Quang Sáng [ đã trốn thoát thành công ], và nhiều anh / chị khác còn chưa được xử rốt ráo, do mấy anh / chị đó cùng lúc dính vào nhiều vụ quá, mà vụ nào tình tiết cũng ly kỳ phức tạp, đủ cho mười cụ Sherlock Holmes sống lại, hoặc 100 anh Conan trẻ khỏe cũng không tìm ra được những mưu sâu kế hiểm của đám tội phạm cao cấp này, Đảng thấy chưa mướn được kịch gia đủ khả năng mà viết rành mạch cho dân chúng người ta hiểu được nên chưa công bố bản án cuối cùng.

Cứ cái kiểu này thì Lò của cụ Tổng coi bộ đủ củi để hỏa thiêu cả cụ nếu như cụ có gục ngã giữa chừng, không cần phải mang cụ tới Bình Hưng Hòa xếp hàng cho mệt. Mà cụ vẫn rất tự hào với nghề đốt rác của mình, cụ không quan tâm tới chuyện tại sao có rác, ai xả rác bừa bãi nhiều dữ vậy, làm sao để ngăn chặn rác phát sinh, cụ cũng đếu quan tâm tới chuyện đốt rác nhiều sẽ gây ô nhiễm môi trường sống, xói mòn niềm tin của những người thích sống trong môi trường sạch sẽ, trong lành, cụ nói nghề của bố mày là đốt rác, còn thằng nào thích xả rác thì cứ xả, bố mày đếch quan tâm. Bố mày đi kiếm rác đây.

Gần đây, anh Tất Thành Cang và anh Nguyễn Đức Chung vinh dự đại diện cho hai miền Nam – Bắc thống nhất, đã liên tục được cụ Tổng réo tên, hò hét các anh chuẩn bị tắm rửa sạch sẽ, đặng để Đảng ướp gia vị đầy đủ, chuẩn bị cho vô lò.

Anh Nguyễn Đức Chung “đã tạo điều kiện” cho công ty ‘sân nhà’ do vợ mình thành lập để kinh doanh nhiều sản phẩm, hàng hóa “hưởng lợi nhuận cao”. Người ta tính sơ qua mới có một vụ hóa chất làm sạch sông Tô Lịch mà nhà ảnh lời 36 tỷ, còn mấy vụ khác chắc chưa tính hết được. Tuy nhiên, dù gì ảnh cũng là Thiếu tướng Công an nhân dân Việt Nam, Đảng có xử ảnh thì cũng phải dòm trước ngó sau, chớ mấy anh công an đang sắp lên chức mà thấy Đảng làm thịt người của mình dữ quá, mấy ảnh rủ nhau làm phản thì ghế của Đảng cũng lung lay. Cụ Tổng chỉ muốn nhắc chừng mấy anh khác: Tụi bây ăn thì phải chia ra cho đều, tụi bây mà tham, tụi bây chết như thằng này, ráng chịu. Mà tụi bây tưởng tụi bây làm tới cái chức đó là ghê gớm lắm hả. Đảng nuôi tụi bây mập lên, lúc chưa cần thì để tụi bây yên, chứ lúc gà vịt không còn lông để vặt, thì người ta phải kiếm chó, mèo, trâu, ngựa, mà xử dần chứ còn sao nữa.

Còn anh Cang, thì sau nhiều lần cụ Tổng chơi trò ú òa hù ảnh, Đảng thì giơ cao đánh khẽ, cứ y như là “làm ám hiệu” để ảnh có đủ thời gian phù phép cho hết tài sản của ảnh, phù phép đi đâu thì chỉ có Đảng với cụ tổng biết, tới tháng 5/2021, Viện Kiểm soát nhân dân đã truy tố ảnh cùng 18 đồng phạm về tội tham ô, vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản nhà nước. Họ mới tính ra sơ sơ thiệt hại cho ngân sách nhà nước là hơn ngàn tỉ thôi, số còn lại thì đi “du lịch” ở đâu rồi chưa rõ. Ở Việt Nam, thiệt chẳng có mấy nghề mà lại khổ cực như nghề làm công an điều tra tội phạm kinh tế, toàn bị người ta hiểu lầm mình là phù thủy, biết phép biến hóa thần thông, chứ tiền mà chở từng xe từng xe mang đi hối lộ, rồi lại mang đi cất giấu, mà những lúc đi qua bao nhiêu đồn công an, nó cứ như có phép tàng hình vậy, không ai thấy tăm hơi. Chửi mấy ảnh thì cũng oan thiệt, mấy ảnh thiệt tình là không có cách nào tìm ra cái phép màu thần diệu của Đảng với cụ Tổng bí mật truyền lại cho nhau.

Vậy nên Bà con cứ ai ở đâu ở yên chỗ đó, chờ các kịch gia lên kịch bản, đảm bảo mấy chục mùa bệnh dịch nữa cũng chưa xong đâu, mà vụ nào thông báo là xong, thì toàn bộ số tiền thu hồi được đều cũng âm thầm biến mất, Đảng sẽ kêu lâu quá rồi nên không nhớ nó đi đâu, có gì cứ hỏi cụ Tổng. Mà cụ Tổng già vậy rồi, ai nỡ bắt cụ phải nhớ chính xác được.

Đó, có ai còn ganh tỵ là làm quan Đảng mà sung sướng nữa hay không?

Nỗi khổ tiếp theo của quan chức Đảng, chính phủ, nhà nước là chuyện đối ngoại.

Bà con cũng biết rồi đó, thời buổi này loạn lạc dữ lắm, thù trong giặc ngoài, giặc Tàu thì tập trận đùng đùng ngoài Hoàng Sa, các hãng dược sản xuất vaxin của họ thì cứ mang từng xấp đô la tiền huê hồng qua mà dí vào mặt các quan chức Đảng, con người bằng xương bằng thịt thì làm sao mà chịu nổi thứ sức hấp dẫn ghê gớm này, mà bà con biết không, không nhận tiền của mấy ảnh cũng không xong đâu nhen, mấy ảnh giận hờn, mấy ảnh làm loạn lên, thì hết cả tình bạn bốn tốt mười sáu chữ vàng. Mà nhận của mấy ảnh thì phải nhập hàng của mấy ảnh về.

Các quan Đảng nói, Anh, Mỹ, Úc, Pháp, Nhật là đồ tư bản keo kiệt, không biết nhìn xa trông rộng thì chết ráng chịu, muốn người ta mua hàng của mình mà không chịu xì ra đồng nào hối lộ cho các nhà phân phối chính, hành xử kém như vậy thì có đói tới rã họng, giãy chết đành đạch cũng không đứa nào nó mua cho đâu nhen. Có mỗi cái câu “Đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn”, mà học cộng sản tới cả thế kỷ vẫn chưa thuộc, thua xa các bạn cộng sản, nghèo mấy thì nghèo, nhưng lúc nào cũng chơi sang, hàng chưa ra lò thì tiền đã chạy qua túi nhà quan chức hữu trách rồi.

Nghe tin các nước giàu lập quỹ phòng chống covax rồi cơ chế tặng covax, Cụ Tổng chửi, tụi tư bản chưa gì đã huênh hoang, bây đừng tưởng bây giàu vậy đã là ghê, bày đặt tặng vaxin theo chương trình covax này nọ, bây mà có tặng thì ông cũng chỉ lấy ông chích cho Đảng viên nhà ông thôi nhé, còn bây mà bán thì đừng hòng ông mua nhé, dù bây có bán rẻ hơn với lại bây chứng minh là vaxin của bây tốt hơn thì ông vẫn mua hàng Tàu nhé, đừng tưởng ông nghèo mà dễ mà bán hàng cho nhà ông. Không muốn bỏ trước ra đồng nào lót tay thì cứ ngồi đó mà chờ tới tết Công Gô nhé.

Mà tụi bây tưởng nước ông nghèo hả? Không thấy ông mới đem cho không 12 ngàn tấn gạo cứu trợ cho Cuba hả? Để coi tụi bây có lật đổ nổi Cuba không. Mới tuần trước, ông còn bàn giao công trình Nhà quốc Hội Việt Nam xây tặng Lào trị giá 112 triệu USD [ Khoảng 2,560 tỉ đồng Bác Hồ ], tụi bây làm được không? Có ngon lấy tiền thuế dân nhà bây mà đi xây cho quan chức nhà người ta cái nhà đẹp vậy coi? Chưa kể, tụi ông còn xây cho mỗi tỉnh, thành, dù là nơi khỉ ho cò gáy, chó ăn đá, gà ăn sỏi, ít nhất là một cụm tượng đài hoành tráng nhé, mà cụm tệ nhất cũng phải tính bằng hàng trăm tỉ đồng tiền Hồ nhé? Ai còn nói Việt Nam nghèo nữa hay không?

Trong khi nhiều nơi trong cả nước, dân tình sắp chết đói, ngáp ngáp như cá bị quăng lên bờ, đèo bồng nhau tháo chạy trong tuyệt vọng, y như Taliban đang tiến vào thủ đô Kabul thì đột ngột đổi hướng qua Sài Gòn dí người dân ngoại tỉnh đang sống ở Sài Gòn vậy, thì anh Phúc Nổ, đi qua Lào phát biểu “Mặc dù Việt Nam cũng đang gặp nhiều khó khăn, nhưng trên tinh thần đồng chí, anh em thân thiết, Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam đã hỗ trợ kinh phí để giúp đỡ Đảng, Nhà nước và nhân dân Lào xây dựng tòa nhà Quốc Hội mới, là biểu tượng của mối quan hệ hữu nghị vĩ đại, tình đoàn kết đặc biệt và hợp tác toàn diện giữa Việt Nam và Lào trên tinh thần “hạt gạo cắn đôi, cọng rau bẻ nửa”.

Dân đang chờ tiền cứu trợ, dân đang ngồi hóng lương thực hỗ trợ, nghe mấy tin tức này thì chưng hửng: Không hiểu Đảng với nhà nước lấy tiền đâu ra mà đi xài như Bạch Công Tử thời xưa vậy? Dân thoi thóp trước mắt thì Đảng không lo, Đảng đi lo xây tượng đài với lo tô vẽ hình ảnh của Đảng trong con mắt các anh em xã hội chủ nghĩa của Đảng là sao ta? Đảng bị mù lòa chăng?

Xưa nay Đảng quen mướn bồi bút lên viết bài gạt dân. Nay quan Đảng nói “Chủ tịch nước thưởng Đội tuyển bóng đá Việt Nam 1 tỷ đồng”, mai quan lại viết “Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam gửi tặng 2,000 hộp thực phẩm trị giá 4 tỷ đồng tới các F0 tại TP.HCM”, mốt nữa lại khen, Phó Thủ Tướng Trương Hòa Bình thăm, tặng quà người có công ở TP.HCM, rồi Đảng đóng năm trăm ngàn đô cho quỹ covax, tặng gạo cho Cuba, Đảng tặng nhà quốc hội cho tụi Lào, mặt trận tổ quốc trợ giúp dân mùa dịch… Dân nghe tin thấy hí hửng lắm, yên tâm rằng nước mình giàu quá, chủ tịch Đảng, chủ tịch nước, chủ tịch quốc hội ai cũng giàu. Đã giàu mà còn làm nghĩa hiệp nữa thì Việt Nam phải đứng nhất thế giới là cái chắc rồi.

Tên phản động nào mà lên tiếng giải thích cho dân nghe kiểu, “dân ơi, dân khờ lắm, không biết đó là tiền của dân đóng thuế hả? Tụi bồi báo khốn kiếp chúng chỉ viết để lừa gạt cảm giác của dân, y như là các thành viên Đảng tự bỏ tiền túi của họ ra mà cho người khác vậy? Tiền đó là tiền mồ hôi xương máu của dân, mà tụi đó nó lấy không hỏi ý kiến dân, còn tự tiện xài như tiền chùa vậy? Dân phải tự lên tiếng mà đòi lại tiền của mình khỏi cái đám cướp ngày đó đi. Đứa nào trong đám đó cũng ngoạc miệng ra tự nhận là đầy tớ của nhân dân, mà tay thì móc hết túi áo lẫn túi quần dân. Đầy tớ kiểu đó, ai không làm được? mấy ông quan Đảng có ngon thì mời mấy ông lên làm chủ đất nước hết đi, để dân làm đầy tớ cho”, là thế nào tên phản động đó cũng bị đám dân yêu Bác, tin Đảng chửi cho tắt đài.

Vậy mà rồi tới lúc đói khổ, không nhận được bất cứ sự trợ cấp nào của Đảng, chính phủ, lẫn nhà nước, thì cũng đám dân đó lại quay qua cầu cứu bọn phản động. Những lúc dầu sôi lửa bỏng, lại cũng chỉ có bọn phản động dám bất chấp mệnh lệnh hành chính của chính phủ, mạo hiểm mạng sống của mình, ra ngoài đường để mà làm công việc cứu trợ.

Nhưng nếu như dân thấy chính quyền nhỏ giọt cho một ít cứu trợ, thì lập tức họ lại trở cờ, họ nói đó, chính quyền có giúp mà. Vậy là dân nghĩ cái cứu trợ đó tự nhiên mà nó tới đó. Nếu không nhờ có cái đám phản động bất chấp sợ hãi kêu gào rền rĩ trên các mạng xã hội suốt mấy tháng, thì e rằng chính quyền vẫn còn bị câm bị mù bị điếc cho tới hết bệnh dịch, mà có khi mãi mãi ấy chứ. Dân tưởng Đảng không ngồi coi phản động nói hả? Coi chừng lầm rồi nhen.

Đảng ra lệnh cho tay sai ngồi coi phản động nói trên mạng, còn nhiều gấp mấy lần phản động ngồi coi họ. Họ dựa vào những gì phản động làm và phản ứng của người dân rồi mới quyết định hành động hay không. Đừng có mà nói phản động làm việc vô ích. Phản động mà không khuyến khích người dân khản cổ kêu gào, thì gần như chắc chắn, Đảng ngậm tiền dân không nhả ra một đồng. Mà phản động người ta đâu có chỉ nói, người ta làm, người ta chìa người ra đỡ đạn thay cho người dân. Dân mà tiếp tục chửi bới họ, nói thiệt, dân chết cũng đáng. Mà nói thiệt, phản động họ cũng cóc cần dân thương, dân còn không tự thương mình thì dân làm sao thương nổi ai, nói gì thương phản động. Phản động họ tự thương mình với thương con cháu mình, nên họ mới nhọc công như vậy.

Khắp thế giới này chắc chỉ có xã hội chủ nghĩa mới có cảnh người được tôn vinh làm chủ, thì khổ hơn động vật, còn làm đầy tớ của nhân dân thì được quyền đeo dây xích vào cổ chủ nhân rồi cột chủ trong xó cho tới chết đói.

Nghe cô hồn nói, giờ người ta cúng người nhà của mình chết trong thời gian đại dịch, bà con chỉ xin: Kiếp sau có đầu thai thì xin cho thân nhân của con được làm đầy tớ của nhân dân ở xứ thiên đàng xã hội chủ nghĩa, đừng cho con làm chủ, con khổ lắm …

Rồi giang hồ đồn, bữa qua cụ tổng nghe nói cái đám khủng bố Taliban tràn vào thủ đô Kabul thề thốt với người dân câu “Chúng tôi làm đầy tớ của nhân dân” như vậy, cụ cười tỏa sáng cả Ba Đình luôn, cụ mời các quan chức đứng đầu, mở tiệc lớn trong phủ, hoan nghênh người anh em Taliban gia nhập câu lạc bộ Các Anh Em đầy tớ cho nhân dân. Coi bộ Đảng sắp sửa cử người qua đó học hỏi kinh nghiệm Taliban đặng còn về lãnh đạo dân chúng, rồi mời đám này qua thăm chính thức quốc gia, lập quan hệ song phương, để chúng thấy tổ quốc ta hùng cường như thế nào.

Đó, có ai còn nói Đảng rảnh nữa không?

Hổng biết tới giờ này, Bà con đã mở mắt ra mà thấy chưa ta? Đảng bận thấy ghê chưa? Đảng viên bận thấy ghê không?

Đảng phải lo trăm công ngàn việc, từ trong nhà ra tới ngoài đường, từ việc của mình tới việc của vợ / chồng người khác, thì đối nội tới đối ngoại, thì thời giờ đâu mà chăm cho bà con nữa?

Bà con có chết vì bệnh, vì đói, chết vì tai nạn giữa đường khi ráng vượt chốt kiểm dịch trên đường chạy xe về quê, thì bà con tự chịu trách nhiệm nhen. Đảng, chính phủ, nhà nước còn nhiều việc quan trọng hơn để làm.

Bà con cứ hết lòng tin Đảng, chính phủ, nhà nước đi nha, nước chúng ta thịnh vượng, hùng cường, lúa gạo chất đầy kho, xuất khẩu đứng thứ hai, thứ ba thế giới, trái cây Việt Nam bán được giá ở Châu Âu, hồ tiêu, cà phê Việt Nam được ưa chuộng ở thị trường nước ngoài, Đảng yêu dân như yêu con, làm sao có chuyện Đảng để bà con chết đói, chịu khổ chịu sở vì không có chỗ ở được.

Đói mấy, Khổ mấy, Nhục mấy, bà con cũng phải giữ lấy cái niềm tin và hy vọng của mình nhen bà con. Mỗi khi khổ quá, bà con hãy biết rằng, Bác Hồ cùng với các cô hồn Đảng, đang cười tươi, luôn luôn dang rộng vòng tay chờ đón các con, các cháu, các em ở nơi cõi Bác Hồ nhen bà con.

Tới lúc đó, bà con ráng đừng kêu phản động với mạnh thường quân nhân dân giúp đỡ nữa nhen bà con!!!

Tác Giả: Từ Liên.

Leave a Reply

Fill in your details below or click an icon to log in:

WordPress.com Logo

You are commenting using your WordPress.com account. Log Out /  Change )

Twitter picture

You are commenting using your Twitter account. Log Out /  Change )

Facebook photo

You are commenting using your Facebook account. Log Out /  Change )

Connecting to %s

%d bloggers like this: