08/11/2021
Hai ngày nay, trên các báo chí của Việt Nam, tràn ngập những lời ca ngợi chuyến công du thành công của Thủ Tướng Chính Phủ Phạm Minh Chính và đoàn đại biểu cấp cao, trong đó có các bộ trưởng và thành viên Bộ Chính Trị Việt Nam từ ngày 31/10 đến 5/11 tới Châu Âu.
Mục đích chính của chuyến công du lần này của ông thủ tướng là tham gia Hội Nghị của Liên Hợp Quốc về biến đổi khí hậu ( COP26 ) và gặp gỡ một số quan chức và đối tác tại Vương Quốc Anh. Ngoài ra, phái đoàn này cũng có chuyến thăm Cộng Hòa Pháp.
Không rõ chuyến thăm tốn kém hàng tỉ tiền thuế của dân Việt Nam của ông làm được những gì cho dân Việt Nam trong thời gian sắp tới, nhưng người ta nhìn vào những gì được chính phủ của ông trưng ra như những bằng chứng thuyết phục cho sự thành công của chuyến đi thì có ba thành tích nổi bật:
Thành tích thứ nhất: Đây là một trong những chuyến đi ăn xin sang chảnh mới nhất ở cấp chính phủ…
Không rõ hiện nay có bao nhiêu quốc gia trên thế giới mà mỗi lần chính phủ của họ đi công du, là một lần đi ăn xin, ăn vạ, từ chính phủ các quốc gia họ tới công du, cho tới cộng đồng người gốc Việt ở các quốc gia họ tới công du. Lần nào trở về họ cũng khoe họ đã xin được cái này hay cái khác, tới độ người dân trong nước cũng thấy muối mặt. Sách giáo khoa họ dạy nước Việt Nam sở hữu rừng vàng biển bạc, dân tộc Việt Nam chăm chỉ, cần cù, Đảng tài ba sáng suốt lãnh đạo, Việt Nam đánh thắng các đế quốc mạnh nhất trên địa cầu, vị thế của Việt Nam tăng vùn vụt trên trường quốc tế…
Vậy mà gần 80 năm rồi họ vẫn vác bị gậy, nói cối, dép râu… đi ăn xin vòng quanh địa cầu…, tới diễn đàn nào họ cũng nổ banh xác pháo về những thành tựu kinh tế, khoa học kỹ thuật, y học, về tài năng quản lí đất nước theo kiểu xã hội chủ nghĩa của họ.
Giống dân Việt Nam lần lần vì họ mà không ngóc đầu lên nổi… rồi lần lần nhiều người cũng học đảng, học lãnh đạo, cũng sắm dép râu, nón cối, bị, gậy lên đường đi khắp địa cầu để lao động kiếm tiền gởi ngoại tệ về.
Rồi họ phát hiện ra cách này làm giàu nhanh hơn, mang tiếng đi làm thuê cho tư bản nhưng tiền mình mình bỏ túi, con mình sanh ra nếu mình có chút kiến thức, biết luật pháp thì sẽ được nước sở tại cấp tiền nuôi dưỡng, được hưởng mọi quyền lợi của trẻ em, ra đường không bị ai hoạnh họe, có rắc rối gì thì có tòa án xử, không lo lúc nào cũng bị làm khó, mà lúc lỡ tức quá chửi cái thằng tự xưng là đầy tớ của mình mấy câu thì nó kiếm chuyện cho mình vô ở tù.
Người nào làm ăn khá hơn thì lần lần tìm ra đủ mọi cách để đưa người thân, anh chị em, con cái đi theo mình, rồi trở thành kiều bào, lúc đó người của chính phủ lại qua ăn xin mình, lúc đó mình cũng mở mày mở mặt được… Những năm gần đây, nhiều người dân Việt Nam, khổ, nhục, chết cũng cam chịu, kiên quyết noi gương đảng, chính phủ, vác bị, gậy xin đi làm thuê cho tư bản… Ngồi thùng đông lạnh cũng ngồi, trồng ma túy, cần sa, làm công nhân ở những nơi độc hại, bị khinh rẻ, bị đánh đập, lạm dụng khổ như Osin bên mấy xứ Trung Đông cũng làm, nghề gì cũng còn tốt hơn làm công nhân, nông dân, nghề tự do, ở thiên đàng cộng sản Việt Nam, ước mơ của họ là kiếm đường ở lại để khỏi bị đuổi về quê hương…

Chuyến đi này, ông Chính khoe: Phái đoàn của ông nhận được “một số trang thiết bị và vật tư y tế hỗ trợ điều trị COVID-19 trị giá 3,5 triệu bảng Anh và 640.000 Euro do kiều bào, các cơ quan tại Anh và Pháp tặng; hơn 400.000 bơm kim tiêm và một số vật tư y tế do Liên Hội Y Tế Pháp-Việt tặng; 2 tỷ đồng tiền mặt và hơn 16.000 bảng Anh do kiều bào, các cơ quan tại Anh ủng hộ; 107.000 Euro do kiều bào, các cơ quan tại Pháp ủng hộ”:
https://vnexpress.net/tiep-nhan-thiet-bi-y-te-do-kieu-bao-anh-phap-ung-ho-4382303.html
Nhìn tấm hình các ông cười tươi rói khi trao những món quà này thì các ông có vẻ tự hào vì thành tích ăn xin của chính phủ của mình lắm… Dù sao thì tài năng của các ông cũng nổi trội nhất là ở hai lĩnh vực, ăn cắp trong nước và ăn xin nước ngoài. Ngoài ra, các ông đâu thể làm gì khác đâu, làm sao ép các ông làm khác được.
Trong nước, các ông ăn cắp tiền thuế của dân xài phung phí cho tượng đài hoặc các dự án ma, hoặc tham nhũng, hoặc tìm mọi cách vơ vét, chia chác với nhau, rồi mua toàn đồ kém chất lượng ép dân xài… Mà nói thiệt, hàng tư bản viện trợ vô tới tay các ông thì cũng chẳng còn gì là của dân hết… Đồ tốt các ông giành hết cho gia đình, con cháu các ông xài, còn lại thì phù phép bán cho các bệnh viện tư hoặc bệnh viện sân sau của các ông lấy tiền bỏ túi… Rồi các ông đi về còn than với dân là các ông khổ cực, muối mặt đi xin cho dân cái nọ cái kia, các ông vừa được tiếng và vừa được miếng.
Thôi, hai tài nghệ ăn cắp và ăn xin của các ông được truyền đời thành ra nó chuyên nghiệp rồi, ngoài người của các ông thì mấy ai cạnh tranh nổi với các ông nữa.
Thành tích thứ hai: Quan chức Việt Nam thưởng thức beefstake dát vàng ở một trong những nhà hàng sang chảnh nhất London…
Ngày 3/11/2021, Một đoạn video 41 giây được phát hành trên tài khoản TikTok của đầu bếp người Thổ Nhĩ Kỳ Nusret Gökçe, biệt danh Salt Bae hay “Sprinkled Salt” với gần 11 triệu lượt theo dõi, đã ngay lập tức gây bão mạng ở Việt Nam…
Cơn bão trong thời đại toàn cầu hóa và kỹ thuật số này này nó mới nhanh làm sao… Người ta có cảm giác như ông Tô Lâm và phái đoàn dép râu nón cối của ông còn chưa kịp hóa trang lại với bị, gậy để trở thành những đảng viên cộng sản gương mẫu, đặng rời khỏi nhà hàng mà không bị chú ý, còn chưa kịp tiêu hóa hết món bò nạm vàng rắc muối đầy nghệ thuật, là hình ảnh của các ông đã nhảy lên màn hình các thiết bị mà đi vòng quanh thế giới rồi. Tới nỗi mấy bữa nay ở Việt Nam, người ta gõ Tô Lâm một cái là chỉ thấy màn hình hiện lên các bài báo có cụm từ Tô Lâm + Bò Dát Vàng; Tô Lâm + Bò Rắc Muối, làm cho người ra cứ có cảm giác là ông Tô Lâm đó là chủ quán thịt bò nào đó, hoặc cái tên Tô Lâm đó chính là tên một món ăn được làm từ thịt bò và được dát vàng hay rắc muối trước khi đem ra phục vụ cho thực khách… Người nước lạ hoặc người không biết câu chuyện của ông Tô Lâm thì không thể nào hình dung được ông là đương kim bộ trưởng Bộ Công An của chính phủ Việt cộng, người đã có công bắt hàng chục những người Bất Đồng Chính Kiến mỗi năm.
Nhưng, mặt khác, những người biết câu chuyện của ông cũng thấy không hẳn ông không có liên can gì tới Bò… Ở Việt Nam có một loại Bò quý hiếm nghe đồn có nguồn gốc từ tận bên Trung Cộng, tên là Bò Đỏ. Loài này hình như chỉ còn phân bố ở hai khu vực chính của Châu Á và vài nơi khác trên thế giới… Nói chung là chúng gần như được đưa vào sách đỏ của thế giới rồi. Loài bò đỏ này nghe đồn không ăn cỏ, uống nước suối mà chỉ ăn món có tên “3 củ” một tháng, củ gì thì không rõ, nhưng chỉ có Đảng với chính phủ biết cái củ đó là gì, tháng nó chỉ ăn đúng 3 củ mà sống. Ăn xong thì người nó có màu đỏ đặc trưng y như màu đỏ trên lá cờ đảng vậy, nên người ta kêu Bò Đỏ. Do ăn uống không đủ chất nên Bò này cũng không cho sữa, không cho thịt hay da, nên ở các quốc gia khác, người ta chê không nuôi nên nó thành ra tuyệt chủng, may mà tới Trung Quốc với Việt Nam nó được hồi sinh lại.
Đảng giao cho anh Tô Lâm với người của ảnh chăn nuôi đàn bò này… Nghe đồn ảnh cũng mát tay, đàn bò của ảnh ngày càng đông đúc. Tuy nhiên, do không thể phối giống với các giống bò tốt hơn, nên càng những thế hệ sau, giống bò này càng trở nên thoái hóa, hình dạng thì kỳ dị, mặt mày thì ngáo ngơ, ăn nói thì ngô nghê, thiếu hiểu biết, chỉ biết có ụm bò, ụm bò ngày đêm, năm này qua năm khác… miễn sao tới tháng có 3 củ để duy trì sự sống… Lũ này hễ thấy ai không kêu ụm bò ụm bò giống mình thì liền báo lại cho quân của anh Tô Lâm theo dõi. Nếu con nào vừa không kêu mà vừa không hiểu Ụm Bò là gì luôn thì báo anh Tô Lâm để bắt nhốt vô tù.
Tô Lâm với người của ảnh cũng chẳng quan tâm… ảnh chăn bò Đỏ nhưng anh biết thịt của đám này dở ẹc, ăn không vô, ngó cái mặt chúng cũng chán rồi, ngu không chịu nổi. Ảnh thèm là thèm bò Tư Bản, rắc muối, dát vàng nướng bơ của tư bản kìa… một phần bò đó cũng cỡ trên dưới 50 triệu Việt Nam đồng, đủ nuôi gần 20 chục con bò đỏ trong một tháng…
Người Việt Nam cũng không rõ tại sao trong phái đoàn của Đảng và chính phủ lần này đi qua Anh mục đích chính là dự hội nghị về Biến Đổi Khí Hậu lại có ông Tô Lâm đi cùng… Người ta chỉ nhớ lần cuối ông qua Châu Âu cách đây vài năm, một quan chức của Việt Nam là ông Trịnh Xuân Thanh đã được ông phù phép biến mất từ Đức rồi hiện thân lại ở nhà tù Việt Nam… Lần này người ta tự hỏi không biết nhiệm vụ của ông là gì? Anh Quốc trong những năm gần đây bắt đầu thu hút sự quan tâm của nhiều quan chức cộng sản cũng như con cái họ, và kể cả những người lao động Việt Nam nữa…, thay vì Châu Âu lục địa trước đây.
Qua nước Anh, với tư cách là người trong phái đoàn ăn xin, nhưng ông Tô Lâm và phái đoàn của ông đã làm một việc khiến chính phủ Việt cộng nổi tiếng trên toàn thế giới chỉ sau một đêm…
Phái đoàn của các ông đến nước Anh với danh nghĩa là phái đoàn của một quốc gia cộng sản còn kém phát triển. Nhưng nhìn phong cách các ông ngồi bên bàn ăn bình thản theo dõi bữa ăn tiền tỉ của mình thì có vẻ như các ông cũng đâu có xa lạ với những món sơn hào hải vị đâu… Mà nói thiệt, món beefstake đó cũng chỉ chừng trên dưới một ngàn bảng Anh một phần, cộng với rượu vang rồi phí phục vụ và đồ ăn khác nữa thì cũng chừng năm mười ngàn bảng một người, dân tình làm gì mà rùm beng lên vậy… Mùa dịch vừa rồi, chỉ riêng nhập thiết bị y tế hay vaccines, test kits, có mà chia chác sơ sơ thì các bác này cũng đủ ăn trong cả tháng món bò này, cho dù là ngày nào cũng ăn, đây người ta mới ăn có một bữa… mà chẳng qua là người ta đi qua đây, người ta muốn tận mắt coi tài nghệ của nghệ nhân rắc muối thôi, nên người ta mới tới quán… Chứ ở Việt Nam, một bữa ăn nếu muốn người ta còn thưởng thức cả tay gấu, cả nhân sâm ngàn năm, cả vi cá mập, bò thì bò gì họ muốn cũng có, từ bò Kobe tới bò hoang Châu Mỹ, chở về nguyên con mới giết thịt, họ uống rượu ngâm sừng tê giác với nhân sâm quý hiếm cả tỉ đồng một chai… Mấy cái bò dát vàng rắc muối này chỉ là muỗi, ăn thua gì…
Chẳng qua mấy ông xui ở cái chỗ là bình thường ở trong nước các ông rao giảng đạo đức mỗi ngày, đi ra ngoài các ông đóng vai nghèo khổ đi xin xỏ cái này, cái nọ của các nước tư bản, rồi đùng một cái, bản chất thấm nhuần tư tưởng Hồ Chí Minh “Cần, kiệm, liêm, chính” trỗi dậy, các ông bước vào nhà hàng sẵn tiền thuế của dân trong túi… các ông quên mất dân Anh, dân tư bản nó không phải dân Việt Nam, các ông trả tiền thì người ta phục vụ, nhưng người ta đâu có sợ các ông, đâu có ngán các ông, như dân Việt Nam, nên sẵn dịp, người ta quảng bá luôn giùm cho các ông luôn, cho các ông vươn ra tầm thế giới chỉ trong một đêm…
Mà nói thiệt, nhờ dịp này các ông nổi tiếng khắp thế giới, xuất hiện trên khắp các mặt báo chí tư bản nhé, Anh, Úc, Châu Âu, Thái Lan, Singapore… Các ông còn không biết cảm ơn người ta, bao nhiêu YouTuber, Vlogger, bao nhiêu ca sĩ, nghệ sĩ, đạo diễn, thậm chí chính trị gia… muốn nổi tiếng cỡ nửa vậy thôi mà tốn biết bao nhiêu tiền, gấp mấy lần tiền bít tết của ông cũng không làm được…
Giờ thì cả thế giới biết cộng sản Việt Nam giàu thế nào rồi nhen…
Giờ thì cả thế giới biết quan chức Việt Nam chơi lớn thế nào nhen.
Dù cho họ qua thăm các quốc gia mà dân số có thu nhập đầu người gấp vài chục lần Việt Nam.

Dù cho một miếng thịt bò dát vàng có giá “tương đương 8 tấn gạo khô” ở Việt Nam.
Dù cho dân số của xứ Việt cộng vừa về bên kia thế giới hết hai mấy ngàn người do tài năng chống dịch của Đảng.
Dù cho nền kinh tế trong nước suy thoái… triệu người bị ảnh hưởng công việc hoặc thất nghiệp do dịch COVID.
Trẻ em không có thiết bị để học tập online…
Lương của các ông theo bảng niêm yết công khai của chính phủ khoảng 700 USD/tháng…
Nhưng beefstake dát vàng do đầu bếp chính chủ thực hiện là phải thưởng thức…
Nhìn lại coi, có chính trị gia tư bản nào đáng xách dép cho mấy ông quan chức cộng sản về khoản ăn chơi này không… Như vậy ít nhất, Việt Nam cũng có thành tích mà tự hào… Thử hỏi ngoài Việt Nam, có chính trị gia nào có can đảm tới tận quán này mà ăn không? Danh sách của quán toàn diễn viên với người mẫu, cầu thủ bóng đá. Tóm được mấy ông chính trị gia xứ Việt cộng chính hiệu, họ phải quảng bá là đúng rồi…, làm gương cho chính trị gia nước khác chớ.
Các nước tư bản thiệt là dở, quan chức ló mặt tới mấy quán này là dân ném đá mỏi tay. Ăn một miếng beefstake thì ngủ không yên, mai lại phải khấu đầu tạ lỗi, rồi cuốn gói đồ đạc mà rời khỏi chỗ làm tức khắc… Rồi họ ghi vào lịch sử, biêu riếu năm nọ qua năm kia, đem vào trường học cho đám học trò phê phán… Thứ quan chức gì mà giàu vậy? Thuế của dân mà xài hoang vậy? Ôi, tư bản giãy chết…
Bởi vậy người ta nói ở xứ tư bản nó khổ lắm… qua chơi thôi thì được, đừng có sống luôn tại đó… dân người ta hung dữ, chửi quan chức như con, không kiếm chác được gì đâu. Làm thủ tướng hết 1-2 nhiệm kỳ mà không trả nổi hết nợ ngân hàng…

Thành tích thứ ba: Việt Nam khiến cả thế giới choáng váng vì sự giàu có của các tỷ phú mới nổi.
Thành tích này của phái đoàn dép râu nón cối còn làm thế giới rúng động hơn cả chuyện anh Tô Lâm chăn bò Đỏ đi ăn thịt bò nạm vàng rắc muối nữa…
Đó là chuyện một nữ “Doanh nhân tự thân” của Việt Nam chơi đẹp, tặng một lần cho đại học Oxford của nước Anh 155 triệu bảng Anh ( tương đương gần 220 triệu đô la Mỹ ), mà đại học này cũng phải ghi nhận là khoản đóng góp một lần lớn nhất trong lịch sử của Oxford, trước đó, có một doanh nhân người Anh đóng góp 150 triệu bảng Anh.
Nhiều quan chức Anh hẳn là muốn té xỉu khi nghe tin này…
Cái đất nước cộng sản gần 80 năm tuổi vừa mới lú đầu ra khỏi danh sách những quốc gia nghèo nhất thế giới để leo lên nhóm cận nghèo, nghèo trung bình… thu nhập đầu người mới khoảng trên 2,000 đô la Mỹ, vừa trải qua bệnh dịch tang thương, dân chúng dắt díu nhau tháo chạy khỏi các thành phố lớn liên tục suốt mấy tháng trời như bị chiến tranh đuổi tới…, tiền cứu trợ không có mà phát cho dân, đang phải tìm mọi kế huy động vàng, ngoại tệ trong dân bằng mọi cách… người lao động phải đi làm thuê khắp thế giới, từ lao động hợp pháp tới bất hợp pháp. Ở Châu Âu, đám người này tìm cách chạy qua nước Anh, chui vào thùng xe đông lạnh, chết cả mấy chục người một lúc…

Vậy mà giờ đây, có người được gọi là tỷ phú tự thân của Việt Nam, CEO của một hãng hàng không mà các quốc gia tư bản gọi là hàng không Bikini, vì hãng này đã cho nguyên dàn tiếp viên mặc bikini nhảy múa trên máy bay năm 2012 để thu hút khách đi máy bay, còn trong nước người dân gọi là hãng máy bay “Delay” vì tần suất delay dày đặc khủng khiếp của hãng này… Suốt mấy tháng bệnh dịch máy bay nằm tại chỗ, các hãng hàng không ngắc ngoải chờ chết, nhà nước thiếu ngoại tệ trả nợ… Vậy mà đùng một cái, bà chủ Phương Thảo cho máy bay chở nguyên một cục tiền khổng lồ qua ném vô đại học Oxford của nước Anh…
Báo chí quốc tế rần rần lên tiếng… Báo chí trong nước gần như nín thinh nghe ngóng tình hình…
Dân tình có hỏi nhau, tại sao người Việt Nam chuyển vài trăm đô ra nước ngoài cũng khó, mà bà CEO này, cho máy bay chở cả đống tiền đi như chở tiền âm phủ vậy. Ông Phạm Quý Thọ, nguyên trưởng khoa chính sách công tại Học Viện Chính Sách và Phát Triển, nói với Nikkei Asia “Việt Nam còn nghèo. Chúng ta cần tiền”. Ông đặt câu hỏi về việc gửi một khối tài sản như vậy ra khỏi đất nước, nơi có sự kiểm soát vốn nghiêm ngặt, nói rằng “không ai có thể hiểu được” số tiền đã đi đâu.
Nhưng tới khi người ta nhìn thấy tấm hình phái đoàn Việt Nam và ông thủ tướng Phạm Minh Chính đích thân đứng mỉm cười nhìn bà Thảo trao đổi văn kiện với đại diện của trường Oxford thì người ta dần dần hiểu ra… Thì ra việc này có bàn tay của chính phủ…. Dĩ nhiên với khoàn tiền lớn như vậy muốn chạy ra bên ngoài nó phải qua sự kiểm duyệt của chính phủ Việt cộng.
Dân tình lại đồn: Như vậy tiền đó không chắc chắn là tiền của bà Thảo, nó có thể là tiền chung của một bộ phận quan chức nào đó góp lại để “rửa chung” một lần dưới hình thức đầu tư giáo dục… Số tiền này sẽ kèm theo những điều kiện mà người Việt Nam không biết được, nó có thể dọn đường cho con cháu Việt cộng có tấm vé vào nước Anh trong tương lai…
Điều này diễn ra trong bối cảnh Đảng vừa tuyên bố điều lệ mới vào ngày 27/10, chỉ vài ngày trước khi phái đoàn đi công du. Điều lệ quy định “Đảng viên không được nhập quốc tịch, chuyển tài sản ra nước ngoài trái quy định“.
Có nghĩa là đây có thể là một trong những phi vụ cuối cùng “hợp pháp” mà các đảng viên cộng sản cao cấp tiến hành để chuẩn bị cho một cuộc tháo chạy lớn trong tương lai.
Đáng ngạc nhiên hơn, theo điều tra của tờ Nikkei, bà Thảo được cho là con của quan chức cộng sản có gốc gác lớn, qua Liên Xô du học sau khi bà tốt nghiệp cấp III. Chồng bà là ông Nguyễn Thanh Hùng cũng du học tại Liên Xô. Họ lần lượt lấy các bằng đại học, thạc sĩ ở đây. Tại Liên Xô, bà khởi nghiệp bằng việc buôn bán máy Fax và cao su. Sau đó hai vợ chồng bà mới về nước và đầu tư vào ngân hàng HD, sáng lập hãng VietJet, cũng như đầu tư vào khu nghỉ dưỡng và bất động sản…
Toàn bộ quá trình trưởng thành và hái gặt thành công, lợi nhuận của bà là tại Liên Xô cũ và Việt Nam, và giờ đây bà là người không phải cựu sinh viên của Oxford đầu tiên đầu tư một khoản tiền khổng lồ như vậy. Tất cả những việc này lại diễn ra ngay trong chuyến đi của ông thủ tướng Phạm Minh Chính và phái đoàn quan chức cộng sản cao cấp tới nước Anh, thậm chí lễ ký kết diễn ra dưới sự chứng kiến của họ khiến người ta không khỏi đặt câu hỏi về sự trùng hợp của nó…

Lần ngược lại một bài báo có tựa đề “Đơn đặt hàng máy bay bom tấn của VietJet, nhưng tiền đến từ đâu?” của phóng viên Michael Tatarski đăng trên tờ Asian News Today vào ngày 25 Tháng Năm, năm 2016.
Người ta thấy tác giả đã đề cập đến thông tin đáng chú ý : “Điều đáng khâm phục hơn là bà Thảo có tên trong Hồ Sơ Panama, tên gọi của vụ rò rỉ dữ liệu khổng lồ từ công ty luật Panama Mossack Fonseca, như một người đã giúp một số thành viên của giới thượng lưu toàn cầu trốn thuế tại quốc gia của họ”.
➔ Xin xem tham khảo: “VietJet’s Blockbuster Boeing Order, But Where’s The Money Coming From?” trong comment thứ nhất bên dưới.

Trong khi đó, tờ Guardian của Anh quốc cũng cho biết:
Tại Oxford, có nhiều ý kiến thắc mắc về khoản quyên góp của bà Thảo cho tổ chức. Theo điều tra của họ, tập đoàn của bà Thảo kiếm được phần lớn tài sản của mình từ hãng hàng không giá rẻ VietJet Air, do Sovico kiểm soát. Tập đoàn này cũng là cổ đông lớn nhất của HDBank, trong hội đồng quản trị mà bà giữ chức Phó Chủ Tịch. HDBank là nhà tài chính chính của Tập Đoàn Xăng Dầu Việt Nam thuộc sở hữu nhà nước. Như vậy, công ty của bà thực chất không phải là một công ty tư nhân độc lập như nó tự nhận.
Thêm vào đó, các lợi ích kinh doanh của Sovico bao gồm thăm dò dầu khí ngoài khơi, tài trợ nhiên liệu hóa thạch và hãng hàng không tư nhân đầu tiên của Việt Nam, điều này đi ngược lại với tôn chỉ của Oxford là kêu gọi tên của các công ty nhiên liệu hóa thạch bị loại bỏ khỏi các tòa nhà và viện đại học.
Người phát ngôn cho biết: “Chúng tôi rất thất vọng khi biết rằng Cao đẳng Linacre đã chấp nhận đóng góp từ nhóm Sovico, một công ty có hoạt động khai thác nhiên liệu hóa thạch đe dọa sự tồn tại của hành tinh chúng ta… Chúng tôi rất buồn khi biết những gì hành động của Linacre đã nói với chúng tôi: rằng Linacre coi trọng tiền bạc hơn con người và hành tinh”.
Với ba thành tích như trên phải nói rằng chuyến công du Châu Âu của ông thủ tướng Phạm Minh Chính và các thành viên bộ chính trị lần này đã thành công ngoài sự mong đợi…
Thế giới được thấy một trong những chính phủ ăn xin chuyên nghiệp nhất thế giới dẫn theo các tỷ phú Đỏ và những khoản đầu tư lớn ngoài sức tưởng tượng của họ. Một phi vụ đầu tư tương đương với việc dọn đường cho sự tháo chạy của các quan chức cộng sản.
Chính phủ các nước khác cũng được chiêm ngưỡng tận mắt học thuyết cán bộ đảng là đầy tớ của nhân dân, đạo đức cần-kiệm-liêm-chính của Hồ Chí Minh và quyết tâm bài trừ chủ nghĩa tư bản của học thuyết Mác-Lê, được hiện thân ngoài đời thực qua các quan chức xứ Việt cộng như thế nào…
Như vầy mà đảng kêu dân học tập và làm theo tấm gương quan đảng chẳng phải là làm khó người dân dữ lắm sao?
Mà nghe giang hồ đồn là sau chuyến đi này về, các quan chức đảng sẽ bỏ mấy lớp lý luận đảng, đổ xô đi mở lớp “nghệ thuật ăn cắp, ăn vạ, ăn xin” từ cấp địa phương tới trung ương. Các quan chuyên nhập khẩu các thiết bị công nghệ cao sẽ chuyển qua bán “Bị, gậy, dép râu, nón cối”… Đảm bảo mua may bán đắt, dân tình xếp hàng xin học, xin mua đồ nghề còn đông hơn người ta xếp hàng đi tàu Cát Linh-Hà Đông miễn phí nữa…
Dù gì đó cũng là học theo gương quan đảng…, mà cách này coi bộ hiệu quả…
Chứ làm ăn chân chính ở xứ cộng sản thì ngày nào người dân Việt Nam mới được học đại học Oxford hay ăn bò beefstake tư bản đây?
Ráng lên dân Việt Nam ơi…
Tác Giả: Từ Liên.
08/11/2021.
VietJet’s Blockbuster Boeing Order, But Where’s The Money Coming From?
https://aseannewstoday.com/2016/vietjets-blockbuster-boeing-order-but-wheres-the-money-coming-from/
LikeLike