“Một bao nặng trĩu vàng một văn bản đất nung được khắc những dòng chữ của sự khôn ngoan sáng suốt; nếu các anh có quyền được chọn, các anh sẽ chọn cái nào? ”
Qua ánh lửa bập bùng được đốt lên từ những bụi cây ở sa mạc, các khuôn mặt rám nắng của các thính giả ánh lên vẻ thích thú.
“Bao vàng, bao vàng,“ hai mươi bảy người đồng thanh la lên.
Ông già Kalabab nhân hậu hiểu biết mỉm cười.
“Nghe kìa,” ông lại tiếp tục, giơ tay lên. “Hãy lắng nghe những con chó hoang ở ngoài đó trong đêm này. Chúng tru tréo rên rĩ vì chúng đói khát. Vậy mà cho chúng ăn xong, thì chúng làm gì? Cắn lộn và chạy nhảy vênh váo. Sau đó thì lại cắn lộn và chạy nhảy vênh váo thêm chút nữa, chúng không nghĩ gì đến ngày mai, ngày chắc chắn sẽ đến.”
“Con người cũng chỉ vậy. Cho họ một lựa chọn giữa vàng và sự khôn ngoan sáng suốt — họ làm gì? Chẳng đếm xỉa gì đến sự khôn ngoan sáng suốt và tiêu xài uổng phí vàng. Và khi ngày mai đến họ rên rỉ ỉ ôi vì họ không còn vàng nữa.”
“Vàng chỉ dành cho những người biết được những quy luật của nó và chấp hành những quy luật này. ”
Kalabab kéo chiếc áo choàng trắng sát vào đôi chân khẳng khiu của ông, một ngọn gió đêm lạnh lẽo đang thổi qua.
“Vì các anh đã làm việc thật đàng hoàng cho tôi trong cuộc hành trình dài đăng đẳng này, vì các anh chăm sóc các lạc đà của tôi rất kỹ càng, vì các anh đã vất vả không kêu ca vượt qua những bãi cát nóng bỏng của sa mạc, vì các anh đã chiến đấu thật dũng cảm chống lại những tên cướp muốn đoạt hàng hóa của ta, trong đêm nay ta sẽ kể cho các anh nghe câu chuyện về năm quy luật của vàng, câu chuyện này các anh chưa bao giờ được nghe đâu.”
“Các anh hãy nghe này, và hãy thật chú ý đến những lời tôi nói, và nếu các anh nắm được ý nghĩa của chúng và hành động phù hợp, vào những ngày sẽ đến các anh sẽ có được nhiều vàng.”
Ông ngưng lại để gây ấn tượng thật mạnh. Trên vòm trời xanh thẳm, những ngôi sao chiếu sáng rực trên bầu trời trong như thủy tinh của vùng Babylon. Đằng sau họ bóng của những cái lều được dựng thật ngay ngắn và thật gần nhau để dự phòng những cơn bảo của sac mạc có thể xảy ra bất cứ lúc nào lờ mờ hiện ra. Bên cạnh những cái lều là những kiện hàng được xếp đặt ngay ngắn và được che bằng những tấm da. Gần đó đàn lạc đà nằm ườn ra trên cát, một vài con đang nhai lại trông rất mãn nguyện, một vài con khác đang ngái như những tiếng cãi nhau khàn khàn.
“Ông đã kể cho chúng tôi nghe rất nhiều câu chuyện hay, Kalabab,” người đội trưởng của đội đóng gói hàng hóa lên tiếng. “Chúng tôi mong đợi sự sáng suốt khôn ngoan của ông hướng dẫn chúng tôi vào ngày mai khi chúng tôi không còn làm việc cho ông nữa.”
“Tôi chỉ mới kể cho anh nghe các cuộc phiêu lưu mạo hiểm của tôi ở những vùng đất lạ xa xôi, nhưng tối hôm nay tôi sẽ kể cho các anh nghe về sự khôn ngoan sáng suốt của Arkad, một người thông thái và giàu có.”
“Chúng tôi nghe nói về ông ấy nhiều lắm,” người đội trưởng thừa nhận, “vì ông ấy là người giàu nhất đã từng sống ở Babylon.”
“Ông ấy đã là người giàu có nhất, và đó là bởi vì ông ấy đã rất sáng suốt khôn ngoan vớI vàng bạc, thậm chí hơn cả những người đã từng sống trước đây. Tối nay ta sẽ kể cho các anh nghe sự khôn ngoan sáng suốt vĩ đại của ông ấy do Namasir, con trai của ông ấy, kể cho ta nghe, rất nhiều năm trước đây ở Nineveh, lúc đó ta còn trẻ lắm.”
“Chủ tôi và bản thân tôi đã nấn ná lại thật khuya tại cung điện của Nomasir. Tôi đã giúp chủ tôi mang những bó thảm thật đẹp, thật nặng đến cho Nomasir xem thử, cho đến khi ông ấy lựa được màu vừa ý. Cuối cùng thì ông ấy cũng được vui lòng và yêu cầu chúng tôi ngồi lại với ông ấy để thưởng thức một loại rượu vang thật hiếm có mùi thơm đến tận mũi và thật ấm bụng, bụng tôi đã không quen với loại thức uống này.”
“Lúc đó, ông ấy đã kể cho chúng tôi nghe về sự khôn ngoan sáng suốt vĩ đại của Arkad, thân phụ của ông ấy, tôi sẽ kể y lại cho các anh nghe.”
“Tục lệ của Babylon, như các anh biết, những người con trai của những người cha giàu có ở với cha mẹ của họ trong sự mong chờ được thừa hưởng tài sản. Arkad đã không chấp nhận tục lệ này. Do đó, khi Nomasir đến tuổi trưởng thành, ông gọi con trai mình đến và bảo cậu ta:”
“‘Con trai của ta, ta muốn con kế tục sự nghiệp của ta. Tuy nhiên, con phải, trước tiên chứng minh được là con có đủ khả năng quản lý nó một cách khôn ngoan. Do đó, ta muốn con ra đời và chứng tỏ khả năng của con trong cả hai việc, làm ra vàng, và làm cho chính con được mọi người trọng vì.’”
“‘Để cho con có một khởi đầu dễ dàng, ta sẽ cho con hai thứ mà ta, bản thân ta, đã không có khi ta bắt đầu tạo dựng sản nghiệp của ta khi ta còn trẻ và nghèo khó.’”
“‘Trước hết, ta sẽ cho con bao vàng này. Nếu con sử dụng nó khôn ngoan, nó sẽ là căn bản cho sự thành công trong tương lai của con.’”
“‘Sau nữa, ta cho con văn bản đất nung mà năm quy luật về vàng đã được khắc ở trên đó. Nếu như con hiểu và áp dụng chúng qua các hành động của con, chúng sẽ mang lại cho con tiền thu nhập đủ để sống sung túc và sự yên ổn trong đời sống.’”
“‘Mười năm sau vào ngày này, con sẽ trở lại nhà của cha con và cho ta biết bản thân con ra sao. Nếu con chứng minh được con xứng đáng, lúc đó ta sẽ lập con thành người thừa hưởng tài sản của ta. Nếu không, ta sẽ cho các thầy tu để họ cứu rỗi linh hồn ta.’”
“Và Nomasir ra đi theo đường của cậu ấy, mang theo bao vàng của cậu ta, và văn bản đất nung được gói thật cẩn thận trong miếng lụa, người nô lệ của cậu và hai ngựa của họ đã khởi hành.”
“Mười năm đã trôi qua, và Nomasir, như đã đồng ý, trở về nhà thân phụ của cậu và ông đã mở tiệc thật lớn mừng cậu trở về, ông đã mời rất nhiều bạn bè và thân nhân. Sau khi tiệc tan, cha và mẹ của cậu ấy ngồi trên những chiếc ghế giống như ngai vàng của họ ở một bên của đại sảnh, và Nomasir đứng trước mặt họ và kể về mình theo như cậu ấy đã hứa với thân phụ mình.”
“Đó là một buổi tối. Đại sảnh của họ lờ mờ vì khói từ những tim đèn dầu đang cháy yếu ớt soi sáng đại sảnh. Những nô lệ mặc đồng phục trắng gồm có áo ngắn ở trên và áo dài thắt ngang lưng quạt bầu không khí ẩm ướt thật nhịp nhàng với những cái quạt bằng lá cọ dài. Bầu không khí thật trang nghiêm. Vợ của Nomasir và hai đứa con trai nhỏ của anh, cùng với bạn bè và những thành viên khác trong gia đình, ngồi trên những tấm thảm phía sau anh, háo hức lắng nghe.”
“‘Thưa cha,’ anh tôn kính bắt đầu, ‘con xin cúi đầu trước sự khôn ngoan sáng suốt của cha. Mười năm trước đây con đã đứng trước ngưỡng cửa của sự trưởng thành, cha đã ra lệnh cho con ra đời để được trưởng thành chín chắn, thay vì tiếp tục làm kẻ lệ thuộc vào sản nghiệp của cha.’”
“‘Cha đã hào phóng cho con thật nhiều vàng. Cha đã cho con thật hào phóng sự khôn ngoan sáng suốt của cha. Số vàng, cha ạ! Con phải thừa nhận rằng con đã quản lý nó thật bi thảm. Nó bỏ trốn, thật vậy, khỏi hai bàn tay không kinh nghiệm của con như là những con thỏ hoang chạy trốn khỏi chàng trai bẫy được chúng vào những cơ hội đầu tiên.’”
“Người cha cười thích thú. ‘Hãy tiếp tục, con trai của ta, ta quan tâm đến những chi tiết nhỏ nhất trong câu chuyện của con.’”
“‘Con đã quyết định đi đến Nineveh, vì đó là một thành phố đang phát triển, tin rằng con có thể tìm được những cơ hội ở đó. Con nhập vào một đoàn thương nhân và đã đánh bạn với nhiều người trong bọn họ. Trong những bạn bè này có hai người ăn nói rất khéo léo và họ đã có một con ngựa trắng thật đẹp và chạy nhanh như gió vậy.’”
“‘Trong khi đi đường, họ đã nói riêng với con là ở Nineveh có một người thật giàu có làm chủ một con ngựa chạy thật nhanh và nó chưa bao giờ bị thua cả. Người chủ của con ngựa này tin rằng không có một con ngựa đang sống nào có tốc độ nhanh hơn. Do đó, ông ta sẽ đánh cá bất cứ số tiền nào dù lớn đến đâu rằng ngựa của ông ta sẽ bỏ rơi bất cứ con ngựa nào trên toàn cõi Babylon. So với con ngựa của các bạn con, theo lời họ, nó chỉ là con lừa chậm chạp và có thể bị đánh bại dễ dàng.’”
“‘Họ đã đề nghị, như là một ân huệ to lớn, cho con tham gia với họ vào cuộc đánh cá. Con đã bị rất kích thích vì đề nghị này.’”
“‘Con ngựa của chúng con thua thảm hại và con đã mất rất nhiều vàng.’ Người cha cười. ‘Sau đó, con khám phát ra đó là kế hoạch lừa đảo của những người này và chúng luôn đi theo các thương đoàn để tìm kiếm nạn nhân. Thưa cha, người ở Nineveh đã là tên đồng bọn của chúng và chúng chia nhau số tiền đánh cá đã thắng. Sự lừa gạt tinh ranh này đã dạy cho con bài học đầu tiên về việc phải tự bảo vệ mình.’”
“‘Không lâu sau đó con học một bài học nữa, cũng không kém phần cay đắng. Trong thương đoàn này có một thanh niên khác mà con đã có quan hệ rất vui vẻ với anh ta. Anh ta là con trai của một gia đình giàu có, và, cũng như con, đi đến Nineveh để tìm một nơi thích hợp. Không lâu sau khi chúng con đến nơi, hắn ta nói cho con biết về một thương nhân đã qua đời và chúng con có thể mua được cửa hàng của ông ấy cùng với hàng hóa đắt tiền và cả khách hàng nữa với một số tiền rất nhỏ. Hắn ta nói rằng chúng con sẽ là những cộng sự viên có phần bằng nhau nhưng trước tiên hắn ta phải trở về Babylon để lấy vàng của hắn, hắn đã thuyết phục con mua bằng vàng của con, đồng ý là vàng của hắn sẽ được sử dụng sau này trong doanh nghiệp của chúng con.’”
“‘Hắn đã đình trệ rất lâu chuyến đi về Babylon, trong lúc đó hắn tự bộc lộ là một doanh nhân ngu ngốc và một kẻ xài tiền đần độn. Cuối cùng thì con đuổi hắn ra, nhưng lúc đó doanh nghiệp đã xuống cấp ở điểm mà con chỉ còn lại hàng hóa không thể nào bán được và không còn vàng để mua hàng hóa khác. Con bán đổ bán tháo những gì còn lại cho một lão Do Thái với số tiền còm.’”
“‘Những ngày không lâu sau đó, con xin thưa với cha, cha của con, là những ngày cay đắng. Con đã đi tìm chỗ làm và không tìm được, vì con đã không có nghề nghiệp hoặc sự huấn nghệ nào để con có thể làm ra tiền. Con đã bán những con ngựa của con. Con đã bán nô lệ của con. Con đã bán đi những chiếc áo choàng con không sử dụng để mua thực phẩm và nơi ăn ở, nhưng cứ mỗi ngày trôi qua con càng khốn khổ hơn.’”
“‘Nhưng trong những ngày cay đắng đó, con đã nhớ đến sự tín nhiệm của cha nơi con, thưa cha. Cha đã gửi con ra đời để con được trưởng thành, và điều đó con kiên quyết đạt được.’” Người mẹ dấu mặt vào tay và khẽ khàng khóc.
“‘Vào lúc này, con đã tự nhớ đến văn bản cha đã cho con mà trên đó cha đã khắc năm quy luật của vàng. Sau đó, con đã đọc thật kỹ lưỡng những lời dạy khôn ngoan sáng suốt của cha, và con đã nhận ra rằng nếu như con đã đi tìm sự khôn ngoan sáng suốt trước, con đã không bị mất vàng. Con đã học nằm lòng mỗi quy luật và đã kiên quyết rằng, khi Nữ Thần May Mắn cười với con một lần nữa, con sẽ được hướng dẫn bởi sự khôn ngoan sáng suốt của bậc trưởng thượng, và không phải bằng sự non nớt không kinh nghiệm của tuổi trẻ.’”
“‘Vì lợi ích của những người đã ngồi đây tối nay, tôi xin đọc lại những lời dạy khôn ngoan sáng suốt của cha tôi như đã được khắc trên văn bản đất nung mà người đã cho tôi mười năm trước đây:’”
Năm Quy Luật Về Vàng
- Vàng sẽ đến dễ dàng và với số lượng ngày càng tăng với bất cứ người nào chịu để dành, không ít hơn một phần mười tiền họ làm ra, để tạo dựng một tài sản cho tương lai họ và gia đình họ.
- Vàng sung sướng làm việc khổ sai cần cù cho một người chủ khôn ngoan tìm được cho nó công việc làm sinh lợi, chúng tăng trưởng thật nhanh chóng và đông đảo.
- Vàng bám vào sự bảo vệ của người chủ cẩn trọng phó thác đầu tư chúng với những người khôn ngoan trong công việc quản lý vàng.
- Vàng sẽ tuột khỏi tay người mang chúng đầu tư vào những doanh nghiệp, hoặc những lĩnh vực mà ông ta không quen thuộc, hoặc không được những người có kinh nghiệm trong việc quản lý vàng bạc chấp nhận.
- Vàng chạy trốn khỏi người nào buộc nó làm ra lợi nhuận không tưởng, hoặc nghe theo lời khuyên quyến rũ của những tên lừa đảo, và những kẻ thủ đoạn, hoặc phó mặc nó cho sự thiếu kinh nghiệm hoặc mơ ước viễn vong của ông ta trong việc đầu tư.
“‘Đây là năm quy luật về vàng mà cha tôi đã dạy tôi. Tôi tuyên bố chúng có giá trị nhiều hơn cả vàng, tôi sẽ chứng minh điều này qua câu chuyện tôi sẽ kể tiếp.’”
“Anh quay lại đối mặt với phụ thân mình. ‘Con đã kể cho cha nghe nỗi cùng khổ và tuyệt vọng con gây ra cho con vì sự non nớt của mình.’”
“‘Tuy nhiên, không có chuỗi tai họa nào mà không có lúc chấm dứt. Tai họa của con chấm dứt khi con tìm được việc làm quản lý một đội nô lệ xây bức tường ngoài của thành phố.’”
“‘Có được lợi thế từ kiến thức của con về quy luật đầu tiên của vàng, con đã để dành một đồng tiền đồng từ số tiền con làm ra lần đầu tiên, cứ thế mỗi lần có cơ hội con lại để dành, cho đến khi con có được một đồng tiền bạc. Đó là một quá trình chậm chạp, vì con phải chi tiêu hàng ngày. Con đã tiêu xài thật đắn đo, con thừa nhận điều đó, bởi vì con kiên quyết làm lại trước khi mười năm trôi qua toàn bộ số vàng mà cha, cha của con, đã cho con.’”
“‘Một ngày kia người chủ nô lệ, con có quan hệ tốt với ông này, đã nói với con: ‘Cậu là một thanh niên cần kiệm không tiêu xài phung phí tiền cậu làm ra. Vàng cậu để dành có sinh lợi cho cậu không?’”
“‘Dạ không,’ con trả lời, ‘mong ước to lớn nhất của tôi là tích lũy được để thay thế số vàng mà cha tôi đã cho tôi, và tôi đã làm mất.’”
“‘Đó là khát vọng chân chính, tôi đồng ý, và cậu có biết rằng số vàng mà cậu để dành có thể làm việc cho cậu để sinh lợi thật nhiều không?’”
“‘Trời ạ! Tôi đã có những kinh nghiệm cay đắng, vàng của cha tôi đã chạy khỏi tay tôi, và tôi thật sợ rằng vàng của tôi cũng thế.’”
“‘Nếu như cậu tín nhiệm tôi, tôi sẽ dạy cho cậu bài học về cách quản lý vàng bạc để sinh lợi,’ ông ấy trả lời. ‘Trong vòng một năm nữa, bức tường phía ngoài sẽ được hoàn tất và sẵn sàng cho những chiếc cổng bằng đồng to lớn được xây ở mỗi lối ra vào để bảo vệ thành phố từ những kẻ thù của nhà vua. Trong toàn cõi Nineveh không có đủ kim loại để đúc những chiếc cổng này, và nhà vua đã chưa nghĩ đến việc cung cấp số kim loại cần thiết. Đây là kế hoạch của tôi: Một nhóm chúng ta sẽ góp vàng lại và gửi một thương đoàn đến những mỏ đồng và thiếc, chúng ở rất xa, và mang về Nineveh số kim loại để đúc những chiếc cổng. Khi nhà vua ra lệnh: ‘Đúc cho ta những chiếc cổng vĩ đại,’ chỉ có chúng ta có thể cung cấp số kim loại, và nhà vua sẽ trả cho chúng ta giá rất cao. Nếu như nhà vua sẽ không mua của chúng ta, chúng ta sẽ vẫn còn số kim loại mà chúng ta có thể bán rất được giá.’”
“‘Qua đề nghị của ông ấy con đã nhận ra một cơ hội để tuân hành quy luật thứ ba, và đầu tư số tiền con để dành dưới sự hướng dẫn của những người khôn ngoan. Và con đã không bị thất vọng. Sự chung vốn của chúng con đã thành công mỹ mãn, và số vàng ít ỏi của con tăng lên rất nhiều qua việc buôn bán này.’”
“‘Sau này, con đã được chấp nhận trở thành thành viên của cùng nhóm này trong các cuộc kinh doanh khác. Họ là những người khôn ngoan sáng suốt trong việc quản lý vàng để sinh lợi. Họ đã bàn luận mỗi dự tính thật kỹ càng, trước khi tham gia. Họ không chấp nhận bất cứ sự mạo hiểm nào có thể làm mất tiền vốn, và họ cũng không chấp nhận tồn vốn vào những đầu tư không sinh lợi mà họ không lấy tiền của họ lại được. Những thứ ngu xuẩn như đua ngựa và sự chung vốn mà con đã tham gia trước đây, do thiếu kinh nghiệm, sẽ không được họ chấp nhận. Họ có thể lập tức tìm ra những khuyết điểm của chúng.’”
“‘Nhờ liên kết với những người này, con đã học được cách đầu tư vàng an toàn và mang lại lợi nhuận. Năm tháng trôi qua, kho báu của con tăng dần và tăng nhanh chóng hơn. Con không chỉ làm lại số tiền con bị mất, nhưng nhiều hơn vậy nữa.’”
“‘Nhờ các nỗi bất hạnh của con, các sự học hỏi và thành công của con, con đã thử nghiệm rất nhiều lần sự khôn ngoan sáng suốt trong năm quy luật về vàng, thưa cha, và chứng minh được là chúng đúng trong mỗi lần thử nghiệm. Với một người không có kiến thức của năm quy luật này, ông ta không có được vàng thường xuyên, và mất vàng nhanh chóng. Nhưng đối với nào tuân hành năm quy luật này, ông ta sẽ có được vàng. Và vàng sẽ làm việc cho ông ta như một nô lệ cần cù.’”
“Nomasir ngưng nói và ra hiệu cho một nô lệ đứng ở phía sau. Người nô lệ mang đến, mỗi lần một bao, ba bao da nặng trĩu vàng. Nomasir lấy một bao và đặt nó trên sàn trước mặt cha của anh và thưa với ông:”
“‘Cha đã cho con một bao vàng, vàng Babylon. Với số vàng đó, con xin hoàn lại cho cha một bao vàng Nineveh cùng trọng lượng. Một sự trao đổi ngang bằng, như chúng ta đã đồng ý.’”
“‘Cha đã cho con một văn bản đất nung trên đó được khắc những dòng chữ khôn ngoan sáng suốt. Và này, thay vào đó, con xin hoàn lại hai bao vàng.’ Vừa nói, anh lấy hai bao vàng còn lại từ tay người nô lệ và, cũng như trước, đặt chúng trên sàn trước mặt cha của anh.”
“‘Con làm thế để chứng minh với cha, thưa cha, đối với con sự khôn ngoan sáng suốt của cha có giá trị cao hơn vàng của cha nhiều lắm. Tuy nhiên, ai có thể đo lường được giá trị của sự khôn ngoan sáng suốt qua các bao vàng? Không có được sự khôn ngoan sáng suốt, những người có vàng sẽ làm mất chúng thật nhanh chóng, nhưng nếu có được sự khôn ngoan sáng suốt, những người không có vàng có thể làm ra vàng, ba bao vàng đã chứng minh được điều này.’”
“‘Thật vậy, thưa cha, con vô cùng mãn nguyện, đứng trước mặt cha vàng nói rằng, vì sự khôn ngoan sáng suốt của cha, con đã có thể trở thành giàu có và được mọi người trọng vì.’”
“Người cha trìu mến đặt tay ông lên đầu của Nomasir. ‘Con đã học tốt những bài học của con, và cha, thật vậy, rất may mắn có được một đứa con trai như con để cha có thể giao phó sản nghiệp của mình.’”
Kalabab ngưng câu chuyện và nghiêm khắc nhìn các thính giả của ông.
“Câu chuyện của Nomasir, có ý nghĩa gì đối với các anh?” Ông tiếp tục.
“Trong các anh ai là người có thể đến gặp cha của các anh, hoặc cha vợ của các anh và trình bày việc các anh quản lý tiền các anh làm ra thật sáng suốt và khôn ngoan?”
“Những người đáng kính đó sẽ nghĩ gì nếu như các anh nói với họ: ‘Con đã chu du nhiều nơi và đã học được nhiều điều và đã làm việc thật khó nhọc và đã làm ra nhiều tiền, tuy nhiên trời ạ, con có rất ít vàng. Một số con đã tiêu xài thật khôn ngoan, một số con đã tiêu xài thật ngu si và con đã mất rất nhiều qua nhiều cách đần độn khác nhau.’”
“Các anh vẫn còn nghĩ do mâu thuẩn của số phận mà một vài người có nhiều vàng, và những người khác không có chút nào à? Nếu vậy thì các anh thật sai lầm.”
“Những người có nhiều vàng khi họ biết được năm quy luật về vàng và tuân hành theo năm quy luật này.”
“Vì tôi đã học được năm quy luật này khi tôi còn trẻ và tôi đã tuân hành theo chúng, tôi đã trở thành một thương nhân giàu có. Không phải nhờ những phép mầu nào đó mà tôi có được sản nghiệp của tôi.”
“Sự giàu có đến rất nhanh và đi cũng rất nhanh.”
“Một người có được sự giàu có để được mãn nguyện và hưởng thụ cuộc đời, đạt được giàu có từ từ, vì nó là con đẻ của kiến thức và ý chí kiên trì theo đuổi mục đích.”
“Để đạt được giàu có là một gánh nặng không đáng kể đối với một người biết suy nghĩ. Kiên trì chịu đựng gánh nặng bền bĩ từ năm này sang năm kia sẽ đạt được mục đích cuối cùng.”
“Tuân hành theo năm quy luật về vàng sẽ mang đến cho các anh phần thưởng to lớn.”
“Mỗi trong năm quy luật có rất nhiều ý nghĩa các anh đừng bỏ qua chúng trong câu chuyện ngắn của tôi, bây giờ tôi sẽ lặp lại chúng. Tôi thuộc chúng nằm lòng vì trong tuổi trẻ của tôi, tôi đã nhận chân giá trị của chúng, và tôi thật không vừa lòng cho đến khi tôi thuộc chúng từng chữ một.”
Quy Luật Thứ Nhất Về Của Vàng
Vàng sẽ đến dễ dàng và với số lượng ngày càng tăng với bất cứ người nào chịu để dành, không ít hơn một phần mười tiền họ làm ra, để tạo dựng một tài sản cho tương lai họ và gia đình họ.
“Bất cứ người nào kiên nhẫn đều đặn tiết kiệm một phần mười toàn bộ số tiền anh ta làm ra và khôn ngoan đầu tư, chắc chắn sẽ tạo được cho mình một tài sản giá trị và nó sẽ cung cấp nguồn lợi tuất cho anh ta trong tương lai, và thêm nữa nó bảo đảm sự an toàn của gia đình anh ta trong trường hợp các Thần Linh gọi anh ta về thế giới đen tối. Quy luật này lúc nào cũng khẳng định rằng vàng đến rất dễ dàng với một người như vậy. Tôi có thể thành thật chứng nhận nhận định này bằng chính cuộc đời của tôi. Tôi càng tích lũy nhiều vàng, vàng càng đến với tôi dễ dàng hơn và với số lượng cao hơn. Số vàng mà tôi để dành được làm ra nhiều vàng hơn, ngay cả vàng của các anh cũng sẽ vậy, và số vàng chúng làm ra sẽ làm ra nhiều nữa, và đây là tiến triển của quy luật thứ nhất.”
Quy Luật Thứ Nhì Về Vàng
Vàng sung sướng làm việc khổ sai cần cù cho một người chủ khôn ngoan tìm được cho nó công việc làm sinh lợi, chúng tăng trưởng thật nhanh chóng và đông đảo.
“Vàng, thật vậy, là một kẻ làm việc thật hăng hái. Lúc nào nó cũng háo hức sinh sôi nảy nở khi có cơ hội. Đối với bất cứ người nào có vàng trữ sẵn, cơ hội sẽ đến để nó được sử dụng sinh lợi thật cao. Và cùng với thời gian trôi qua, nó sẽ tự sinh sôi nảy nở một cách đáng ngạc nhiên.”
Quy Luật Thứ Ba Về Vàng
Vàng bám vào sự bảo vệ của người chủ cẩn trọng phó thác đầu tư chúng với những người khôn ngoan trong công việc quản lý vàng.
“Vàng, thật vậy, bám vào người chủ cẩn trọng, thậm chí nó sẽ chạy trốn khỏi người chủ vô cẩn. Một người đi trưng cầu lời khuyên của những người khôn ngoan sáng suốt trong việc quản lý vàng sẽ mau chóng hiểu được là không được hủy hoại kho báu của anh ta, nhưng phải bảo vệ nó an toàn, và mãn nguyện với sự gia tăng đều đặn của nó.”
Quy Luật Thứ Tư Về Vàng
Vàng sẽ tuột khỏi tay người mang chúng đầu tư vào những doanh nghiệp, hoặc những lĩnh vực mà ông ta không quen thuộc, hoặc không được những người có kinh nghiệm trong việc quản lý vàng bạc chấp nhận.
“Đối với một người có vàng, nhưng chưa có đủ khả năng quản lý, sẽ thấy nhiều cách sử dụng có vẻ như là sẽ mang lại lợi nhuận rất cao. Thường thì những cách sử dụng này đầy dẫy hiểm nguy bị mất mát, và nếu được những người khôn ngoan sáng suốt phân tích đến nơi đến chốn, sẽ cho thấy xác suất làm ra lợi rất nhỏ. Do đó một người chủ không kinh nghiệm mà tin tưởng vào sự phán đoán của chính mình, và đầu tư vào những doanh nghiệp hoặc lĩnh vực mà anh ta không quen thuộc, thường thì anh ta sẽ phát hiện ra rằng sự phán đoán của anh ta đầy khuyết điểm, và phải trả cho sự thiếu kinh nghiệm của mình bằng chính vàng của mình. Khôn ngoan sáng suốt, thật vậy, khi một người đầu tư kho báu của anh ta dưới sự chỉ dẫn của những người có khả năng và kinh nghiệm quản lý vàng bạc.”
Quy Luật Thứ Năm Của Vàng
Vàng chạy trốn khỏi người nào buộc nó làm ra lợi nhuận không tưởng, hoặc nghe theo lời khuyên quyến rũ của những tên lừa đảo, và những kẻ thủ đoạn, hoặc phó mặc nó cho sự thiếu kinh nghiệm hoặc mơ ước viễn vong của ông ta trong việc đầu tư.
“Những đề nghị kinh doanh đầy tưởng tượng khác thường gây hồi hộp ly kỳ như những câu chuyện phiêu lưu mạo hiểm luôn xảy đến với người vừa có vàng. Những đề nghị này có vẻ như thổi phép mầu vào vàng bạc của anh ta, cho nó có thể làm ra lợi nhuận cao không tưởng. Tuy nhiên hãy chú ý rằng những người khôn ngoan sáng suốt họ biết sự thật của những nguy hiểm lẩn quất đằng sau những dự tính làm giàu một cách đột ngột nhanh chóng.”
“Đừng để ý đến những người giàu có ở Nineveh không chấp nhận sự mạo hiểm dẫn đến mất tiền vốn của họ, hoặc là tồn vốn vào những đầu tư không sinh lợi.”
“Câu chuyện về năm quy luật của vàng đến đây chấm dứt. Qua việc kể câu chuyện này cho các anh nghe, tôi đã nói cho các anh biết các bí quyết thành công của tôi.”
“Tuy nhiên, chúng không phải là những bí quyết nhưng là các sự thật mà tất cả mọi người trước tiên phải học và sau đó áp dụng nếu như họ muốn tách mình khỏi đám đông hàng hà sa số những người, giống như những con chó hoang kia, phải lo lắng tìm thức ăn mỗi ngày.”
“Ngày mai, chúng ta sẽ vào Babylon. Nhìn kìa! Các anh có thấy ngọn lửa vĩnh hằng trên đỉnh Tháp Bel không? Chúng ta ở trong tầm nhìn của thành phố vàng bạc này. Ngày mai, mỗi người trong các anh sẽ có vàng, các anh được trả công xứng đáng vì đã tận tụy giúp việc cho tôi.”
“Mười năm từ buổi tối hôm nay, các anh có thể nói gì về số vàng này?”
“Nếu như có những người trưởng thành chín chắn trong các anh, những người, giống như Nomasir, sẽ sử dụng một phần vàng của họ để bắt đầu tạo dựng cho họ một sản nghiệp, và từ đó được hướng dẫn khéo léo bởi sự khôn ngoan sáng suốt của Arkad, mười năm kể từ bây giờ, đây là một sự đánh cá an toàn, giống như con trai của Arkad vậy, họ sẽ được giàu có và trọng vì.”
“Những hành động khôn ngoan của chúng ta luôn theo chúng ta suốt đời để làm vui lòng và giúp đỡ chúng ta. Cũng chắc chắn như vậy, những hành động ngu si của chúng ta sẽ theo chúng ta để gây khó chịu và đau khổ cho chúng ta. Trời ạ, chúng ta không thể nào quên được chúng. Sự đau khổ nhất luôn theo đuổi chúng ta, là ký ức về những việc chúng ta đã nên làm, về những cơ hội đã đến với chúng ta, và chúng ta đã không bắt lấy những cơ hội này.”
“Kho báu của Babylon thật phồn thịnh, phồn thịnh đến nỗi không có người nào có thể tính được giá trị của chúng bằng vàng. Mỗi năm, chúng mỗi gia tăng và giá trị hơn. Cũng như kho báu của các nơi khác, chúng là phần thưởng, một phần thưởng giàu có đợi chờ những người quyết tâm quyết giành được phần chính đáng của mình.”
“Sức mạnh của các ước vọng của các ông là quyền năng nhiệm mầu. Hãy hướng dẫn quyền năng này bằng kiến thức của các anh về năm quy luật về vàng. Và các anh sẽ chia sẻ kho báu của Babylon.”